Trên đời này chưa từng có thứ gọi là thuốc hối hận để bán.
Cho dù có bán, Cố Vũ Triết cũng tuyệt đối sẽ không bán cho Khương Nhạc Thầm.
Vì thế, Khương Nhạc Thầm chỉ có thể vừa rưng rưng vừa tiếp nhận sắp xếp của trường, đi tới tận vườn thú hoang dã cách trung tâm thành phố tới 60 km để thực tập.
Đại Đinh và Tiểu Đinh lập tức chạy tới an ủi cậu: “Nhạc Nhạc, tục ngữ nói rồi đó, Tái ông mất ngựa, ai biết đó lại là phúc…”
Khương Nhạc Thầm tức giận hỏi: “Vậy tôi đem cái phúc này nhường cho các cậu, các cậu có muốn không hả?”
Đại Đinh và Tiểu Đinh đương nhiên là không muốn. Đơn vị thực tập của bọn họ là ở vườn thú lâu đời bên Tây Trực Môn, công việc chỉ là đứng cổng kiểm vé, vừa không phải dọn phân voi, cũng không cần vật lộn với chuột túi, mỗi ngày đúng 6 giờ là đóng cửa, sau đó còn có thể đi bộ dạo quanh trung tâm thương mại bên cạnh, không biết khiến bao nhiêu bạn cùng lớp ghen tị.
Còn đơn vị thực tập của Khương Nhạc Thầm thì xa quá xa, mỗi ngày đi về ký túc xá căn bản là không khả thi, nên trường xếp cho tất cả thực tập sinh ở ký túc xá tạm bên đó. Theo lời mấy đàn anh đàn chị từng đi trước, ký túc xá tạm đó có điều kiện cực kỳ tệ, giường tầng ghép thành giường lớn, 32 người một phòng, trong phòng lúc nào cũng ngập tràn mùi hôi chân nồng nặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT