Vừa thấy ba anh em Mã Ngọc Trụ đi ra, Trần Tú Tú liền hỏi ngay: “Ba đứa bây, đứa nào đã đưa thằng Thiên Ân lên núi sâu?”
Ba anh em Mã Ngọc Trụ nhìn thấy đông người bên ngoài, lập tức chột dạ.
Nhưng chúng vẫn vội vàng phủ nhận: “Chúng cháu không có, không liên quan đến chúng cháu.”
“Không liên quan gì? Nói dối cũng phải có chút đầu óc chứ. Tự mình thành thật khai ra đi, không thì chúng ta sẽ đến đồn công an mà làm rõ chuyện này.”
Trần Tú Tú hừ một tiếng, nói một cách dứt khoát, trong lòng đã xác định chuyện bọn chúng đưa Tống Thiên Ân lên núi sâu là có thật.
Bà Điền thấy vậy liền không vui, trợn mắt lên: “Lời này của cô là ý gì, không phải con cháu nhà tôi làm mà cô cứ đổ vấy tội cho chúng nó à? Cô là người lớn mà đối xử với mấy đứa trẻ con như vậy, cô có còn chút thể diện nào không!”
“Dám làm thì sợ gì tôi nói! Dù sao lời tôi nói ra đây, hôm nay nếu chúng nó không thừa nhận, thì chúng ta sẽ đến đồn công an. Tôi nhất định phải làm rõ ngọn ngành chuyện này mới được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play