Nói rồi, Phùng Quế Chi nhìn Tống Thiên Ân, trong lòng bà thở dài: “Thiên Ân, chuyện lần này bà hy vọng con đừng để trong lòng, cũng đừng vì những lời nói đó mà tự ti. Người khác nói gì không quan trọng, quan trọng là bản thân con nghĩ gì. Con là một đứa trẻ ngoan, các anh chị đều quý con, họ chưa bao giờ nói con hay cười nhạo con cả.”
“Con là một đứa trẻ tốt bụng, sau này cũng sẽ gặp rất nhiều người tốt bụng giống con. Còn những người không tốt bụng đó, chúng ta không chơi với họ, những lời họ nói con cũng đừng để trong lòng.”
“Đúng vậy, bà nội nói đúng, họ xấu, bọn con không chơi với họ.”
“Anh năm ngoan, em thích anh năm.” Mấy đứa nhỏ cũng hùa theo.
Tống Thiên Ân xúc động. Cậu nhìn Phùng Quế Chi và những người khác, rồi nhìn Bảo Nha và Dương Ngọc Lan bên cạnh, từ từ gật đầu, trong mắt cậu bắt đầu lấy lại được ánh sáng.
Hôm nay cũng coi như xảy ra một chuyện lớn, mấy đứa trẻ trong nhà đều bị kinh hãi và tủi thân. Nửa con gà rừng vốn định để dành ăn vài lần, Phùng Quế Chi dứt khoát làm hết luôn. Ăn chút đồ ngon để an ủi tinh thần mấy đứa nhỏ.
Bếp lò nấu cơm, người nhà họ Tống nhanh chóng bận rộn. Nửa con gà còn lại từ hôm qua đã hầm được vài tiếng đồng hồ, thịt đã mềm rục. Hôm nay, Phùng Quế Chi lại làm mì kéo tay, cho sợi mì vào, rồi chan nước canh gà rừng vào, làm thành món mì gà xé sợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT