Tôn Tố Vân thấy vẻ mặt đó của cô ta, lửa giận trong lòng lại bùng lên.
Đang định mở miệng, cô lại thấy Phùng Quế Chi gật đầu, nói: "Cô nói đúng, trẻ con còn nhỏ, từ bé đã phải dạy dỗ cẩn thận, nếu không sau này lớn lên, thì không kịp nữa rồi."
Thẩm Thúy Thúy thấy Phùng Quế Chi đồng tình với mình, nụ cười trên mặt càng tươi hơn.
Phùng Quế Chi quay đầu nhìn về phía Nguyên Bảo. Nguyên Bảo thấy Phùng Quế Chi nhìn mình, không nói lời nào, hai bàn tay nhỏ nắm chặt vạt áo.
"Nguyên Bảo, con có biết mình sai ở đâu không?" Phùng Quế Chi hỏi.
Nguyên Bảo mím môi không nói. Mặc dù cậu bé biết đánh người là sai, nhưng lần này cậu vẫn cảm thấy mình không sai. Là Dương Phú Tài lấy giun dọa em Bảo trước, hơn nữa, cũng là cậu ta đòi đánh cậu trước. Chẳng qua, chỉ là cậu ta quá yếu, đánh không lại cậu thôi.
"Bà xem, bà xem, đến nước này mà vẫn cho là mình không sai kìa. Thím Phùng, nếu bà không dạy dỗ đàng hoàng, sau này còn ra thể thống gì nữa?" Thẩm Thúy Thúy nghiêng mặt châm dầu vào lửa nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT