“Thím Quế Chi.” Có người gõ cửa và gọi một tiếng từ bên ngoài.
Nghe giọng là Tống Viễn Cương, Phùng Quế Chi hơi ngạc nhiên, không biết giờ cơm nước rồi mà đội trưởng lại đến làm gì. Nhưng bà đoán có lẽ không phải chuyện bình thường, vì không có việc gì thì mọi người sẽ không đến nhà người ta vào giờ ăn cơm.
Dù sao thời buổi này, lương thực rất quý. Đến nhà người ta đúng lúc ăn cơm, thì không tránh khỏi bị mời ở lại ăn, như vậy chẳng phải là chiếm tiện nghi của người khác sao.
Nhưng Tống Viễn Cương chắc chắn không phải người như vậy, nên Phùng Quế Chi đoán lúc này ông đến có lẽ là có chuyện muốn nói.
Bà đặt chén đũa xuống, lau tay vào tạp dề rồi vội vàng đi ra mở cửa.
Lúc nãy nấu cơm bà đã đóng cổng. May mà có đóng, nếu không Tống Viễn Cương vào nhìn thấy mâm cơm đầy ắp thì không biết sẽ nghĩ thế nào.
Phùng Quế Chi mở cửa, nhìn thấy Tống Viễn Cương ở bên ngoài: “Đội trưởng đấy à? Đến muộn thế này có chuyện gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play