"Nô tỳ. . . Nô tỳ chỉ biết Thành Vương cao cao tại thượng, không hề biết chuyện này sẽ bất lợi cho Hầu phủ. Tiểu thư không cho nô tỳ nói, nô tỳ không dám nói. . ."
Sắc mặt Hồ thị trắng bệch. Hóa ra hôm đó không tìm thấy Tần Tương là vì nàng đã đến lều của Thành Vương. Cô nam quả nữ ở riêng một chỗ cả buổi chiều, có thể tưởng tượng được chuyện gì đã xảy ra. . .
Hồ thị thở dài một tiếng:
"Đây, đây đúng là nghiệp chướng! Nó cũng do tam đệ và tam đệ muội đích thân dạy dỗ, sao lại. . . Nó là đích nữ của tam phòng, sao dám cùng Thành Vương. . ."
Tần Triều Vũ trong lòng cũng vô cùng căm hận, nhưng phần nhiều là khinh thường. Tam thúc của nàng vốn là kẻ làm chuyện đại nghịch bất đạo, con gái của ông ta ra nông nỗi này cũng chẳng có gì lạ. Tần Tương muốn trèo cao cũng không sao, nhưng lại cản trở tình cảm giữa nàng và Thái tử. Nàng vừa tức giận, vừa kinh ngạc trước sự to gan của Tần Tương. Cùng là không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, nhưng Tần Tương thua ở chỗ chẳng chiếm được thiên thời, địa lợi, nhân hòa, nên chỉ có thể bị Tần thị xóa tên.
Tần Triều Vũ vừa hận vừa giận lại có chút kinh ngạc, trong lòng phức tạp khôn nguôi, nên những lời khinh miệt trong đầu cũng không nói ra. Nàng lạnh nhạt nhìn Vãn Hà:
"Tiểu thư nhà ngươi đến Thành Vương phủ hưởng vinh hoa phú quý, sao ngươi không đi theo?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT