Người của Thành Vương phủ rời đi, quản gia Ngô Dạng vội chỉ huy hạ nhân thu dọn sính lễ theo lời Tần Thuật. Dù vậy, lão cũng không thể thật sự vứt hết ra đường như lời Hầu gia. Sau một hồi suy tính, Ngô Dạng sai người chất lễ vật lên xe ngựa, nguyên vẹn chuyển đến đặt bên ngoài cổng Thành Vương phủ.
Bên ngoài đại sảnh, Vãn Hà quỳ gối khóc không thành tiếng. Tần Sương khóc xong, bèn tiến đến đỡ Vãn Hà đứng dậy.
Trong phòng, Hồ thị sốt ruột nói:
"Hầu gia, phải làm sao bây giờ? Sáng mai thôi, chuyện này sẽ lan khắp kinh thành! Nàng đã định thân với Tiết gia, việc này phải giải quyết thế nào cho phải?"
Sắc mặt Tần Thuật xanh mét, hồi lâu không đáp. Hắn im lặng, những người khác cũng không dám lên tiếng.
Một lúc lâu sau, Tần Thuật liếc nhìn trời bên ngoài. Trời đã tối mịt, giờ này muốn vào cung cũng không được. Hắn nhắm mắt lại, đến khi mở ra, đáy mắt đã tĩnh lặng như nước:
"Ta sẽ cho người đưa tin vào cung trước, còn cụ thể thế nào, ngày mai sẽ bàn tiếp. Sáng sớm mai ta sẽ vào cung, còn ngươi, sáng sớm hãy đến Tiết phủ một chuyến. Cứ nói. . . cứ nói Thành Vương đã để mắt đến Tần Tương, chúng ta không còn cách nào khác, mong Tiết lão gia và phu nhân thông cảm cho. . ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT