Vân Tiêm Tuệ thần sắc không đổi, chẳng phải chỉ là một bộ y phục thôi sao? Có gì to tát? Tiểu thư quý tộc thứ không thiếu nhất chính là y phục, Vân Kiều Kiều thân là huyện chủ, càng không thể để tâm đến một bộ y phục.
Nhưng nàng ta không hề nghĩ, người ta có để tâm hay không là một chuyện, có so đo hay không lại là chuyện khác.
"Vân tiểu thư?"
Khóe miệng Vân Kiều Kiều khẽ nhếch, nụ cười như có như không: "Dịch Đình đối với tội nô thật khoan dung độ lượng, không ngờ đấy."
Sắc mặt Vân Tiêm Tuệ biến đổi, nàng ta có ý gì? Nói như vậy trước mặt bao nhiêu người, sẽ hại chết nàng.
Quản sự cô cô sợ toát mồ hôi lạnh, vội vàng giải thích: "Huyện chủ đừng hiểu lầm, là do nàng ta ngày nào cũng khoe khoang quan hệ với người, mọi người không dám đắc tội nên mới. . ."
Vân Kiều Kiều cười lạnh: "Quan hệ của ta với nàng ta? Ồ, là quan hệ kẻ thù. Nàng ta muốn hãm hại ta nhưng không thành, nên mới phải xám xịt lưu lạc đến đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play