Lục Nhất Minh ngược lại rất bình tĩnh, khom lưng nhặt nó lên, tự nhiên mà khép lại, cùng với một quyển bí tịch khuê phòng khác đặt chồng lên nhau, xếp chung vào loại mười tám cấm.
【 Chủ nhân ơi, hay là người vẫn nên đi đi, dù sao thì tôi đồng ý. 】
【 Ngươi trước khôi phục trạng thái trưởng thành rồi hẵng thảo luận loại vấn đề này với ta. 】
【 Ngươi còn nói, tôi dễ dàng lắm sao hả? Khó khăn lắm mới thoát c·hết trong gang tấc, cố tình cơ thể này của người lại phải dựa vào dị năng để chữa lành. Chút năng lượng cuối cùng đáng thương của tôi toàn bộ đều nện hết vào người, dẫn đến tôi khôi phục lại thiết lập xuất xưởng, ô ô ô, người còn không cho tôi tìm đồ ăn ngon mà đãi, sao tôi lại có số mệnh khổ thế này, theo phải một chủ nhân như vậy. 】
Nói một chuỗi dài như thế, trọng điểm kỳ thực chỉ có một, chính là muốn ăn.
Lục Nhất Minh đoán được chút tâm tư nhỏ của nó, cũng không vòng vo với nó, hỏi thẳng.
【 Ngươi muốn ăn gì? 】
Tiểu Miêu giả khóc chợt dừng, nếu nó có hai mắt, giờ đây tuyệt đối đang lộc cộc chuyển động đôi mắt gian xảo.
【 Trước đó tôi ở trên núi thấy một cây hồng! Toàn là quả hồng chín đỏ! Tôi muốn ăn! 】
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT