Bùi Tinh rửa mặt xong, cự tuyệt hắn hỗ trợ, hắn cũng không kiên trì, lặng lẽ đứng gác ngoài bình phong. Đợi cho người đã mặc chỉnh tề, hắn lại bế cậu về giường.
Thấy cậu ngoan ngoãn nằm xuống, Lục Nhất Minh cũng không làm ra vẻ, liền dùng nước tắm của cậu mà gột rửa cho bản thân. Hôm nay trên đường đi bôn ba mệt nhọc quá sức.
Nước có chút lạnh, hắn nhớ lại những ngày tháng đầu tiên ở mạt thế, khi chỉ có thể ra bờ sông tắm bằng nước lạnh. Hắn chợt cảm thấy hoảng hốt.
Trước đây, khi mới xuyên qua, chỉ có một mình, hắn không cảm thấy gì. Nhưng giờ đây, trong không gian yên tĩnh này, ngẫm lại người trên giường, ngẫm lại Lục phụ Lục mẫu ở gian phòng kế bên, bị sự bình đạm mà ấm áp này vây quanh, hắn cuối cùng cũng có cảm giác về một gia đình.
Sau khi người đệ đệ sống nương tựa vào nhau của hắn qua đời, hắn hiếm khi quan tâm một người nào như thế này. Đôi khi chính hắn cũng không phân rõ được liệu hắn có coi Bùi Tinh như một người khác hay không. Hắn đối xử tốt với cậu, như là đang bù đắp cho những tiếc nuối không thể vãn hồi ở kiếp trước.
Về lâu về dài, đây không phải là một chuyện tốt. Chẳng hạn như lần trước, cảm xúc mất khống chế, hắn đã giận cá chém thớt đối phương.
Hắn thật sự rất tức giận, giận cậu không màng an nguy của bản thân. Đồng thời với sự tức giận đó lại là một chút sợ hãi, sợ bi kịch lại lần nữa xảy ra.
Kiếp trước, đệ đệ đã chắn một vết thương chí mạng cho hắn, bị virus lây nhiễm, trước khi tang thi hóa đã tự kết liễu đời mình. Hắn trơ mắt nhìn mà chẳng thể làm gì.
Hắn căm hận sự vô thường của mạt thế, căm hận những đoàn xe đã cướp đi vật tư của họ. Căm hận nhất chính là bản thân hắn, tại sao lại yếu đuối đến vậy, chẳng làm được gì cả.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT