Đêm Trung thu, cây hoa quế trong tiểu viện nở rộ, những bông hoa nhỏ màu vàng óng phủ kín cành cây. Gió thổi qua, vài bông hoa lả tả rơi xuống bàn đá.
Họ không ăn cơm tối. Huynh tẩu bày một cái bàn thấp dưới gốc cây, mang ra những chiếc bánh trung thu làm từ hôm qua - nhân vừng đen, nhân đậu tán nhuyễn, và vài cái nhân liên dung trứng muối. Bánh được gói trong giấy dầu, nóng hổi, thơm lừng mùi hoa quế ngọt ngào, bay khắp cả sân.
"Nhị đệ, bằng hữu của ngươi trông tuấn tú thật, nhưng có vẻ không thích nói chuyện." Tiết Huệ Lâm đưa một miếng bánh trung thu cho Địch Việt, cười nói, “Đừng khách sáo, cứ coi đây là nhà mình.”
Địch Việt nhận lấy, nói một tiếng cảm ơn.
Ôn Chẩn nhìn dáng vẻ này của cậu thì không nhịn được cười, “Tẩu tử đừng bận tâm, người này cứ như vậy, thật sự rất buồn tẻ. Nhưng ở trong thư viện, tất cả đều nhờ cậu ấy che chở ta.”
Ôn Lập vội rót một ly rượu quế hoa, đẩy cho Địch Việt, “Lại còn là phu tử thư viện, vậy thật là tiếp đãi không chu đáo rồi. Nhị đệ cũng không nói sớm. Ta kính ngài một ly.”
Địch Việt thấy hắn uống cạn một hơi thì cũng uống, “Không sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT