Tiểu Mãn nhìn bọn họ mua đồ vật chất đống đến một cái xe đẩy tay, lại vẫn tễ đến tràn đầy, còn có phần của chính mình, ôm phần của mình, tiểu Mãn cảm động vô cùng.
Sau đó sự cảm động này theo bọn họ vô chứng điều khiển tan vỡ. Bọn họ không ai điều khiển qua xe bò, Địch Việt kéo dây cương, cảnh tượng trông thật mạo hiểm và kịch tính.
Ôn Chẩn đều ngốc, xe bò là làm sao chơi ra "trôi đi", “Không phải, anh em, bình tĩnh nào!”
Bọn họ lúc thì nhanh, lúc thì dừng, lúc thì chậm lại cho bò ăn cỏ. Cuối cùng, khi đến trong thôn, Ôn Chẩn nắm chặt tay Địch Việt, “Hứa với ta, lần tới chúng ta đừng chạm vào xe cộ nữa được không?”
“Hừ!”
Huynh tẩu biết bọn họ trở về, hôm nay cũng không xuống đồng, làm sẵn một bàn đồ ăn ngon.
Huynh tẩu ở cổng sân ngóng nhìn hồi lâu, từ xa thấy chiếc xe đẩy xiêu xiêu vẹo vẹo kia, đều không nhịn được cười thành tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play