Hứa Thiên thở dài, không thể không nói phản ứng của cậu ta rất nhanh, nếu như kinh nghiệm xã hội phong phú hơn một chút, biết đâu thật sự có thể che giấu kín kẽ.
Khang Tuấn chưa đến nửa phút đã điều chỉnh xong cảm xúc, giống như người vừa rồi hoảng hốt không phải là cậu ta vậy.
Tiểu Liêu cũng không nhịn được cảm thán: “Tôi nói cậu cũng biết diễn kịch quá đấy, cậu yên tâm đi, chúng tôi sẽ không vu khống cậu. Ngược lại cậu nên suy nghĩ kỹ tại sao pháp y Hứa lại nói cậu vu khống Đổng Vũ, chỉ có lời khai giả mới giống hệt nhau, ngay cả từ ngữ và ngắt câu cũng không có chút khác biệt nào. Dù có đảo lộn thứ tự, cậu vẫn không sai một chữ nào, đây chính là vấn đề lớn nhất.”
Khang Tuấn tức giận nói: “Trí nhớ của tôi tốt không được sao? Đây tính là lý do gì?”
Hứa Thiên cười nói: “Đừng nóng vội, lát nữa chúng ta sẽ đưa cậu đến hiện trường hồ Tiểu Đông diễn lại một lần.”
“Đi thì đi, tôi không nói dối cũng không vu khống ai, bảo tôi đi đâu, tôi cũng không sợ.”
Hứa Thiên không để ý đến cậu ta nữa, cầm biên bản ghi chép ra khỏi phòng thẩm vấn, lúc này đám người Ninh Việt cũng vừa kết thúc thẩm vấn, mấy người cùng nhau đến văn phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play