Thẩm Nhu nghẹn ngào nói: “Tôi không có giả bộ, chỉ là quá đau lòng thôi, sớm biết vậy tôi không viết thơ không vào câu lạc bộ thơ, như vậy sẽ không quen biết bọn họ, cũng sẽ không hại bọn họ, tất cả đều là lỗi của tôi!”
Cô ta khóc lóc đáng thương, như một đóa hoa sen trắng đang nở rộ, Hứa Thiên nhíu mày nhìn, luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Ninh Việt thấy cảm xúc Thẩm Nhu quá kích động, khóc đến mức một câu cũng không nói nên lời, chỉ có thể tạm dừng thẩm vấn trước.
Hai người vừa ra khỏi phòng thẩm vấn, Tiểu Tạ ở văn phòng đã chạy tới: “Đội trưởng Ninh, tòa soạn báo gọi điện thoại đến hỏi chuyện vụ án, bị tôi đuổi đi rồi.”
Ninh Việt nhíu mày: “Bảo bọn họ tìm bộ phận tuyên truyền, tìm chúng ta làm gì?”
Hứa Thiên đột nhiên nắm bắt được một chút manh mối: “Tiểu Tạ, tòa soạn báo nói gì? Tôi nhớ hôm nay nhật báo đã đưa tin phát hiện xác chết lõa thể ở hồ Tiểu Đông rồi, bọn họ vội vàng muốn biết hung thủ là ai? Hay là hỏi thăm tình hình vụ án?”
“Họ hỏi có phải hai nhà thơ tranh giành bạn gái mới dẫn đến thảm án không? Hình như cái tên Uông Cẩm kia cũng khá nổi tiếng, họ đang gấp gáp muốn biết chi tiết vụ án, đương nhiên tôi không thể nói được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play