Hứa Thiên bật cười: “Khang Tuấn, tuổi cậu còn nhỏ mà tâm cơ không ít nhỉ, bị chúng tôi truy hỏi mới nói ra sự thật, sẽ khiến cho mọi chuyện có vẻ chân thật hơn đúng không?”
“Hả? Cô đang nói gì vậy? Sự thật gì với chân thật gì chứ? Tôi thật sự không nói dối.”
Hứa Thiên lại bảo cậu ta kể chi tiết hơn: “Cậu đã trèo tường của trường ra ngoài như thế nào, rồi đi con đường nào đến công viên hồ Tiểu Đông, trên đường có gặp ai không, cậu đã nghe thấy tiếng ai đó đạp xe đến từ đâu, người này đã đạp xe từ đâu đến. Mấy cái cây đó không cao không to, cậu đã trốn như thế nào, mà vừa có thể nhìn thấy anh ta trông như thế nào, lại không bị anh ta phát hiện? Kể hết đi, càng chi tiết càng tốt, lát nữa chúng tôi sẽ dẫn cậu đến hồ Tiểu Đông diễn lại trực tiếp.”
“Nói đi nói lại các người vẫn không tin tôi, làm gì mà phải phiền phức như vậy? Tôi đã nói rồi là lúc anh ta dùng đèn pin tôi nhìn rõ mặt anh ta, rồi các người lại cho tôi xem ảnh của anh ta, chính là cái người tên Đồng Vũ đó, tôi việc gì phải lừa các người?”
“Trước đây chẳng phải cậu đã lừa rồi sao? Không phải là tôi không tin cậu, mà là chúng tôi với tư cách là cảnh sát phải xác minh nhiều mặt, cùng một lời nói, chúng tôi có thể phải hỏi ba năm lần thậm chí bảy tám lần, mỗi lần có sai lệch khác, chúng tôi lại phải hỏi lại, đây là trách nhiệm của chúng tôi, không phải nhằm vào cậu. Được rồi, bắt đầu kể đi, chúng tôi phải ghi lại.”
Hứa Thiên rất nghiêm túc chuẩn bị ghi chép, Khang Tuấn lại căng thẳng, cậu ta đảo mắt, ngược lại không nói nhảm nữa, bắt đầu thuật lại.
“Trường chúng tôi không chỉ có mình tôi trèo tường ở đó, một số người trong bọn họ sẽ trèo ra ngoài để đi xem phim hoặc đánh bi-a, tôi cũng là học theo bọn họ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play