Khang Tuấn thấy Hứa Thiên đi vào, liền lạnh lùng nói: “Mấy người có phải muốn chụp mũ lên đầu tôi không? Không tìm được hung thủ thì bắt bừa một người, cái gì mà cảnh sát chứ, thật xấu hổ thay mấy người.”
Tiểu Liêu trừng mắt nhìn cậu ta: “Đừng có nói lung tung ở đây, hỏi gì thì nói đó, vụ án còn chưa điều tra xong đâu, cậu sốt ruột cái gì?”
“Tôi không sốt ruột, chỉ là thấy mấy người quá ngu ngốc, một học sinh như tôi còn đoán được, người như Uông Cẩm chết, chắc chắn là vì phụ nữ rồi.”
Hứa Thiên nhíu mày: “Cậu không phải nói chưa từng nghe cái tên này sao?”
Khang Tuấn ngẩn người một lát: “Tôi nói sao? Không có mà, tôi nghe mấy người nói, Uông Cẩm rất đẹp trai rất nổi tiếng rất biết làm thơ, rất nhiều người thích anh ta, chắc chắn không ít người thấy ngứa mắt.”
Hứa Thiên bỗng cảm thấy chuyện này thú vị rồi đây, Khang Tuấn vậy mà lại ám chỉ cái chết của Uông Cẩm là do có người ghen ghét anh ta.
“Cậu nói Đổng Vũ sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT