Ông lão kia lại giống như phát điên quay người chạy về nhà, Hứa Thiên vừa định đuổi theo, bị Ninh Việt ngăn lại: “Cẩn thận có bẫy.”
Còn chưa đợi ba người thương lượng làm thế nào để vào kiểm tra, ông lão lại chạy ra, ông ta ôm trong lòng một con chó chết: “Con Tiểu Hắc nhà tôi đang yên đang lành không biết bị ai giết chết rồi, tôi xót hết cả ruột, đây là con chó nhà tôi nuôi từ bé đến lớn đấy, đồng chí cảnh sát, các anh phải làm chủ cho chúng tôi. Mạng chó cũng là mạng, chó nhà tôi bình thường ít khi ra ngoài, lười cả sủa, hàng xóm láng giềng đều quý Tiểu Hắc nhà tôi lắm, kết quả chiều nay không biết bị ai giết chết rồi.”
Ông ta đặt con chó xuống đất, khóc lóc thảm thiết, bà lão cũng lau nước mắt: “Tiểu Hắc nhà tôi ơi.”
Hứa Thiên và Ninh Việt nhìn nhau, đều biết trong căn phòng nhỏ kia chắc chắn còn có thứ khác, cô ngồi xổm xuống kiểm tra con chó đen kia, nhíu mày nói: “Đội trưởng Ninh, con chó này bị người ta bẻ gãy cổ.”
Ông lão khóc càng lớn hơn: “Hả? Ai ác độc vậy, nhà tôi cũng có thù oán gì với ai đâu, sao lại nhẫn tâm như vậy?”
Đội trưởng Uông muốn nhân cơ hội vào phòng nhỏ xem xét, lại bị hai vợ chồng này ngăn lại: “Đồng chí cảnh sát, chuyện này các anh phải quản đấy, ác quá đi.”
“Đúng vậy, dù chúng tôi có đắc tội với ai, thì sao lại giết chó nhà tôi chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT