Xe của cục đậu ở đầu hẻm, Tiểu Uông tạm thời kết tổ cùng Hứa Thiên, phụ trách đưa cô đến bệnh viện.
Đi đến đầu hẻm, Hứa Thiên thấy một người đàn ông trung niên đi xe đạp dừng ở trước cửa nhà ngoài cùng kia, rồi bắt đầu gõ cửa ầm ầm, bên trong rất yên tĩnh, Hứa Thiên nghĩ đến cảm giác kỳ lạ vừa rồi, đứng ở bên cạnh, tò mò nhìn.
Một lát sau một bà lão ra mở cửa: “Lão Nhị à, mày đến làm gì đấy?”
Người được gọi là Lão Nhị này vui vẻ gọi một tiếng mẹ, đẩy xe đi vào: “Con mang cho mẹ nửa bao táo, giòn ngọt lắm, vừa hái trên cây xuống.”
Bà lão kia nhìn thế nào cũng phải sáu mươi mấy tuổi, động tác lại vô cùng nhanh nhẹn, bà túm lấy tay lái xe đạp: “Để đồ xuống rồi đi nhanh đi, chỗ chúng ta xảy ra chuyện rồi, mày không thấy mấy đồng chí cảnh sát đến à?”
Lão Nhị vừa nghe càng thêm hưng phấn: "Mẹ, con có phải người ngoài đâu, nếu cảnh sát người ta có việc gì biết đâu con còn giúp được đấy." Anh ta vừa nói vừa chen vào, bị mẹ anh ta vả cho một cái vào đầu: “Cút ngay cho tao!”
Bà lão vừa nói vừa định đóng cửa, ngay cả táo cũng không cần nữa, Lão Nhị quay đầu nhìn Hứa Thiên ở cách đó không xa, cảm thấy hơi mất mặt, tức giận hét lên: “Mẹ, mẹ làm cái gì thế hả? Nhà mình có phạm tội gì đâu, có cần phải sợ đến mức này không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT