“Tôi không biết, không biết gì cả, ông nhà tôi đâu? Người đang yên đang lành, sao vừa đến chỗ các anh đã chết rồi, có phải các anh vu oan giá họa không!”
Hứa Thiên thấy giọng của mẹ Lý Huy dần dần trở nên the thé, thì thở dài: “Người chột dạ khi nói dối dễ dàng tăng âm lượng, một là để cổ vũ bản thân, hai là để trấn áp đối phương. Bà này, tôi thấy bà đừng giả vờ nữa, chúng tôi cũng không phải là trẻ con lên ba, rồi sẽ điều tra ra chân tướng thôi.”
Thôn trưởng Điền cũng ở bên cạnh khuyên: “Đúng đấy, chị dâu, biết gì thì mau khai báo với đồng chí cảnh sát đi, thành khẩn khai báo sẽ được khoan hồng.”
Nhưng mẹ của Lý Huy và ba của Lý Huy không phải người một nhà thì không vào một cửa, lại giở trò ăn vạ, không nói những chuyện chính, chỉ nói là muốn gặp ông nhà bà ấy, còn muốn gặp Lý Huy.
Ninh Việt và Hứa Thiên nhìn nhau, chỉ nói lát nữa sẽ sắp xếp người đưa họ đi nhận xác.
Đợi hai người cùng nhau ra khỏi văn phòng, Tiểu Liêu ghé lại gần: “Lữ Minh vừa đến dò hỏi, thấy anh ta tò mò lắm, nhưng anh ta hỏi một cách đường hoàng, trông không giống như có vấn đề.”
Hứa Thiên nhìn ra hành lang, thấy Lữ Minh và những cảnh sát đặc nhiệm canh gác khác đang ngồi trước cửa phòng bệnh, cô liền nói lớn: “Đừng lo, Đội trưởng Ninh đã tìm được manh mối quan trọng rồi, rất nhanh sẽ phá được án thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play