Mẹ của Lý Huy thật sự nghe lời mà khóc lên: “Ba Tiểu Huy, sao ông lại đoản mệnh thế này chứ? Bỏ lại tôi một mình thì sống làm sao đây.”
Lữ Minh bày ra vẻ mặt nghiêm túc dìu bà ấy ra ngoài, lại nghe thấy tiếng nói vọng đến từ góc tường: “Mẹ Tiểu Huy à, tôi thấy bà sống cũng không tệ lắm mà?”
Hai người đều giật mình, mặc dù giọng nói này là giọng nữ, nhưng mẹ của Lý Huy vẫn lập tức suy sụp, hai chân bà ấy mềm nhũn ra, không dám quay đầu lại, miệng hỏi: “Là ba nó sao?”
Phản ứng của Lữ Minh còn nhanh hơn bà ấy nhiều, anh ta nghe thấy giọng nói quen quen, căng thẳng quay đầu nhìn, thì thấy Hứa Thiên từ dưới gầm xe đẩy chui ra, cười với anh ta: “Đồng chí cảnh sát Lữ, vừa nãy đúng là một màn kịch hay đấy, anh bịt miệng chuyên nghiệp như vậy, chắc chắn là thường xuyên làm việc này rồi nhỉ.”
"Là pháp y Hứa?" Lữ Minh thả tay đang đặt ở hông xuống, anh ta giả bộ vô tội, cười khổ nói: “Có phải cô hiểu lầm rồi không?”
Hứa Thiên bất đắc dĩ nói: “Đồng chí cảnh sát Lữ, tôi vừa nãy nghe rõ mồn một, thậm chí còn thu âm lại rồi, anh cảm thấy những lời đó của anh thật sự có thể giải thích bằng sự hiểu lầm được à?”
Ánh mắt của Lữ Minh trầm xuống, liếc nhìn cô từ trên xuống dưới: “Thu bằng cái gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play