Hứa Thiên khẽ gật đầu: “Biết rồi, đưa đồ ăn vào trước đi!”
Cô nói xong vừa đóng cửa vừa thò đầu ra ngoài, miệng còn la lối: “Còn kiểm tra cái gì nữa, mau đưa đến bệnh viện cấp cứu, biết đâu còn nhặt lại được một mạng.”
Ninh Việt giao Lỗ Siêu cho bác sĩ trên xe cấp cứu, lo lắng nhìn cánh cửa lớn đang đóng lại, chỉ có thể cầu nguyện tuyệt đối đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Khi Hứa Thiên quay lại, cô thấy có người dưới gầm xe giơ tay ra làm động tác ra hiệu "cố lên" trong ngôn ngữ ký hiệu của cảnh sát đặc nhiệm, lòng cô hơi yên tâm. Trên mái nhà và dưới gầm xe đều có người, kẻ cầm thiết bị kích nổ lại là một đứa trẻ, Phùng Đào và Tiểu Thiệu giống như bất đồng ý kiến, cơ hội thắng không hề nhỏ.
Nhưng cô không thể chỉ ngồi chờ tấn công, đó là hạ sách. Dù sao bom cũng là yếu tố không ổn định, hơn nữa lại còn là bom tự chế. Trẻ con nghe có vẻ dễ đối phó, nhưng cũng thuộc dạng yếu tố không ổn định. Lỡ nó không vui ấn xuống thì tất cả sẽ toi mạng.
Còn mười lăm phút nữa, cô phải tìm cơ hội, không có cơ hội cũng phải tạo ra cơ hội.
Khi cô trở lại phòng khách, cửa phòng bên phải đã đóng. Phùng Đào lại xông tới định đánh cô: “Cô lề mề cái gì? Đi gặp trai à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT