Phùng Đào vô cùng chán ghét nữ cảnh sát trước mặt luôn tỏ vẻ cao cao tại thượng này, nhưng bây giờ người ta lại nói từng câu từng chữ đều trúng tim đen của cô ta, tất cả sức lực của cô ta đều không dùng được nữa, sống mũi cay cay muốn khóc.
Lúc này ngoài sân có tiếng gõ cửa, Ninh Việt gọi vọng vào: “Cơm và lương khô đều đã mang đến, tiền đang chuẩn bị, năm nghìn không phải là con số nhỏ, mở cửa trước đi.”
Hứa Thiên ước chừng còn chưa đến mười phút nữa mà, nhanh vậy đã chuẩn bị xong rồi sao? Chắc là đã có người sắp xếp từ trước rồi.
Trái tim vừa mới mềm yếu của Phùng Đào lập tức được vũ trang lại: “Đừng trói cô ta nữa, bảo cô ta đi lấy cơm!”
Tiểu Thiệu lại ngoan ngoãn cởi hết dây thừng trên chân Hứa Thiên.
Hứa Thiên ra cửa nhìn thì thấy chuẩn bị thật không ít, một túi lớn bánh mì, bánh quy và nước ngọt, một túi khác là tám cái bánh kẹp thịt.
"Còn sáu phút rưỡi nữa hành động!" Ninh Việt dặn dò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT