"Hôm nay cũng rất nhớ anh, rất nhớ anh đó bảo bối."

"Hôm qua em đã mua quần áo mới cho anh, sao không thấy anh mặc? Không vui à? Nếu không vui, em có thể mua tiếp cho anh."

"Sao không để ý đến em vậy, bảo bối? Có thể nói với em một câu thôi cũng được mà."

【......】

Sau khi gửi tin nhắn, nhìn vào người đàn ông tóc bạc với gương mặt lạnh lùng trên màn hình điện thoại, Lâm Thâm run nhẹ đầu ngón tay, nước mắt tí tách rơi xuống, nhỏ lên gương mặt băng giá kia:

"Tại sao anh không để ý đến em...? Là vì em không nạp tiền cho anh, nên anh không còn yêu em nữa sao?"

"Chẳng lẽ anh chỉ yêu tiền của em thôi à?"

Lâm Thâm bật khóc, rơi xuống những giọt nước mắt bần cùng, nhìn số tiền cậu đã dốc sạch ra, nhịn đói ba ngày tám bữa cũng phải nạp để nuôi hắn ta, rồi lại nhìn chỉ số [Độ hảo cảm: 52.0] chẳng nhích lên tí nào, ký ức bỗng chốc quay về mấy năm trước.

Ba năm trước, cha mẹ cậu gặp tai nạn lao động ở công trường và qua đời. Mất mát ấy khiến một Lâm Thâm vốn đã nghèo khó gần như sụp đổ hoàn toàn.

Nhưng dù xảy ra chuyện như vậy, cậu vẫn chẳng nhận được bao nhiêu tiền bồi thường. Cuộc sống lại càng thêm khốn khó, từng bước từng bước chật vật.

Mãi đến khi thật vất vả mới bước ra khỏi bi thương, Lâm Thâm mới quyết định đối mặt với cuộc đời một cách tích cực. Cậu kiên trì hoàn thành việc học, trở thành nhà thiết kế trò chơi.

Nhưng bất hạnh thay, hai tháng trước cậu bị sa thải. Hồ sơ xin việc thì cứ như đá chìm đáy biển. Cậu chỉ có thể dựa vào mấy công việc part-time lặt vặt để sống qua ngày, mỗi ngày đều phải dùng mật mã sáu chữ số để bảo vệ tài khoản ngân hàng ba chữ số.

Vật lộn khổ sở như trâu ngựa suốt mấy năm, để rồi bị đuổi việc, cuối cùng Lâm Thâm cũng ngộ ra chân lý đi làm, đó là:

Tuy rằng thời trẻ rất nghèo, nhưng nếu nghe người ta khuyên bảo chăm chỉ làm việc vài năm, cuối cùng sẽ chẳng còn trẻ nữa...

Đúng là cuộc đời! Sau bao cú đấm đấm đá vào mặt, vậy mà chỉ khiến cậu trở nên dẻo dai hơn, mạnh mẽ hơn. Giờ thì, dù chuyện gì có xảy ra ngay trước mặt, cậu cũng không chớp mắt lấy một cái.

Nghĩ vậy, Lâm Thâm không khỏi cảm thán:

"Bính Đa Đa (*) chẳng phải từng nói tôi giỏi hơn 99% người sao? Vậy mà tôi lại sống ra nông nỗi này."

(*): Tên một nền tảng thương mại điện tử cực kỳ phổ biến ở Trung Quốc, chuyên bán hàng giá rẻ bằng hình thức mua hàng theo nhóm.

Ngay lúc ấy, cậu nhận được một thông báo bật ra trên điện thoại.

【Chào mừng đến với trò chơi kinh dị. Hệ thống phát hiện bạn là người chơi may mắn được chọn, đã vượt qua 99% người chơi khác. Hãy tới nhận tư cách tham gia trò chơi ngay nào!】

Nếu là trước đây, có lẽ cậu đã khinh thường mà tắt thông báo này. Nhưng hiện tại, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, cậu lại bấm xác nhận.

【Chúc mừng bạn, đã nhận được quyền tham gia nội trắc trò chơi kinh dị. Chúng tôi sẽ trang bị cho bạn một nhân vật chuyên biệt trong game. Xin hãy cố gắng tăng độ hảo cảm với nhân vật ấy nhé.】

【Độ hảo cảm có thể tăng bằng cách dẫn nhân vật vượt phó bản, cho ăn, mua vật phẩm trong trò chơi, v.v.】

【Độ hảo cảm sẽ quyết định mức độ ăn ý giữa bạn và nhân vật trong trò chơi kinh dị. Cũng ảnh hưởng đến mức độ nghe lời của nhân vật với bạn. Lưu ý, là bất kỳ mệnh lệnh nào đấy nhé~】

Ngay sau đó, trên màn hình điện thoại xuất hiện một người đàn ông ngồi trên ghế cao. Mái tóc bạc dài rũ xuống tựa lưng ghế, phản chiếu ánh sáng lạnh như ánh trăng. Đôi chân dài bắt chéo, quần tây đen phẳng lì, giày da bóng loáng đang hướng thẳng về phía màn hình.

Làn da tái nhợt quá mức khiến gương mặt hắn như được vẽ bằng mực, đôi mắt phượng dài hẹp hơi nhíu lại, ánh nhìn hờ hững như dã thú thỏa mãn, đang lạnh lùng quan sát cậu.

Khi đôi đồng tử màu vàng kim ấy chầm chậm liếc tới, cái cảm giác ấy, như thể ánh mắt đó xuyên qua màn hình, đánh giá Lâm Thâm một cách trần trụi.

Cái quái gì thế này? Trò chơi gì mà chân thật đến mức này? Hơn nữa những game artist của trò chơi này chắc chắn xứng đáng được tán thưởng thật nhiều, gương mặt này, đúng là ông trời cũng phải ghen tị!

Thần thái này, từng cử chỉ nhỏ này... Lâm Thâm ngay lập tức đắm chìm.

Người đàn ông kia ngồi trên ghế, động tác và biểu cảm đều sống động đến không tưởng, thậm chí cả nhịp thở lên xuống nơi lồng ngực cũng chân thật đến khó tin.

Một trò chơi rẻ tiền mà lại làm chi tiết đến mức này sao?

Nếu đã như vậy, dù cậu có phải nạp thêm bao nhiêu tiền cũng thấy đáng. Dù sao chỉ cần gương mặt kia thôi cũng đủ đáng tiền rồi.

Là một nhà thiết kế trò chơi, trước kia khi còn làm trong công ty, Lâm Thâm thỉnh thoảng cũng trao đổi chuyên môn với những game artist, nên cậu hiểu rõ những mô hình mô phỏng chân thật như thế này có thể mang lại cảm giác ám thị mạnh đến mức nào.

Rất nhanh, giao diện trò chơi chính thức hiện lên trên màn hình.

【 Nhân vật trò chơi: Tạ Hiến Trúc 】

【 Công kích: 98 (trạng thái suy yếu, vẫn có thể tay không xé xác quái vật trong phó bản) 】

【 May mắn: -20 (Thiên Sát Cô Tinh, những người đến gần hắn chỉ có xui xẻo đeo bám) 】

【 Thể năng: 130 (ve có thể kêu cả mùa hè, còn hắn có thể khiến người khác nghẹn đến tận mùa thu) 】

【 Trí lực: ??? (bạn không đủ tư cách để biết) 】

【 Kỹ năng: ??? (Độ hảo cảm > 50 sẽ mở khóa) 】

Lâm Thâm vừa đọc xong bảng mô tả của Tạ Hiến Trúc, đối phương liền đưa mắt nhìn cậu bằng ánh mắt đầy kỳ quái. Ngay sau đó, một giao diện đỏ nhạt bật ra:

【Độ hảo cảm: -10】

...Hả? Mới gặp mặt mà đã tụt hảo cảm?

Hơn nữa, mấy phần thông tin kia cậu hoàn toàn không hiểu nổi. Kỹ năng cần đủ độ hảo cảm mới mở thì cậu còn hiểu được, nhưng cái phần trí lực "bạn không đủ tư cách để biết" là có ý gì?

Chẳng lẽ... 

Lâm Thâm nhìn chằm chằm vào gương mặt đẹp đến phi thực của người kia, lòng lập tức dao động.

Chẳng lẽ là do cậu chưa nạp tiền đủ? Còn chưa thể hiện đủ thành ý?

Vì thế, suốt hai tháng sau đó, Lâm Thâm không ngừng nạp tiền. Cậu gần như đốt sạch khoản tiền đền bù công ty cho sau khi bị sa thải, cộng với toàn bộ khoản tiết kiệm tích góp được, đến mức sau này ngay cả cơm cũng chẳng đủ ăn.

Dù vậy, cậu vẫn cố gắng mua cho người đàn ông trong điện thoại những thứ tốt nhất. Vì thế cậu làm thêm đủ thứ việc online, thức trắng đêm gần như mỗi ngày.

Cuối cùng, vào một đêm khuya, Lâm Thâm đột nhiên cảm thấy tim mình co thắt dữ dội. Tầm mắt trở nên mờ dần. Khi tỉnh lại, cậu thấy mình đã nằm trong bệnh viện. Bác sĩ nói do cậu tăng ca kéo dài, nay đã ung thư gan giai đoạn cuối, chỉ còn sống được vài tháng.

Nghe tin ấy, Lâm Thâm chỉ bật cười. Cậu lấy điện thoại ra, nhìn vào hình ảnh "bạn trai điện tử" của mình.

Tất nhiên, đó chỉ là cậu đơn phương cho là vậy.

Trong quãng thời gian này, tuy túi tiền trống rỗng, nhưng Lâm Thâm lại thấy vô cùng thỏa mãn, thậm chí là hạnh phúc.

Dù sao thì, cậu cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian sống. Đương nhiên là phải sống theo cách mình vui vẻ nhất. Miễn là có một ai đó có thể mang đến cho cậu chút cảm xúc, khiến cậu có cảm giác mình vẫn còn là một sinh mệnh chứ không phải một xác chết đang chờ ngày nằm xuống thì có tán gia bại sản cũng chẳng sao.

Trên thế gian này, những điều khiến cậu cảm thấy tốt đẹp chính là ý nghĩa cho sự tồn tại của cậu.

Huống chi, trên đời này chỉ có hai chuyện bi ai nhất:

Một là người đã chết mà tiền vẫn chưa xài hết,

Hai là người còn sống mà chẳng còn xu nào trong túi.

Thế nên, trước khi chết, cậu đã xài sạch tiền. Vấn đề nào cũng giải quyết rồi đúng không?

Quay trở lại hiện tại.

"Chẳng lẽ... anh cũng chỉ yêu tiền của em thôi sao?"

Nghe đến câu này, Tạ Hiến Trúc không còn im lặng nữa. Hắn chỉ lạnh lùng nhìn cậu, giọng đều đều:

【Không yêu tiền thì yêu cái gì? Yêu một tên độc thân hay rúc trong hẻm tối như cậu à?】

Nhìn chỉ số hảo cảm vẫn dừng ở mức 52.0, Lâm Thâm khẽ cắn môi.

Dạo gần đây, không biết là do đói hay do thiếu ngủ, cậu đã cảm thấy rõ cơ thể mình có gì đó không ổn. Có vẻ như... thật sự không còn nhiều thời gian.

Cậu run rẩy hỏi:

"Vậy... anh vẫn là bạn trai của em chứ..."

"Tôi có người mình thích rồi." 

Tạ Hiến Trúc không nhìn cậu, chỉ lạnh nhạt dời mắt đi, giọng nói lộ rõ vẻ khinh thường.

Tuy trong lòng có chút lạc nhịp, nhưng với cái đầu đầy mộng tưởng tình yêu của Lâm Thâm, cậu lại không cảm thấy có gì to tát.

Có người mình thích thì sao chứ? Vậy đối thủ cũng chỉ còn một người thôi mà.

Đúng lúc ấy, giao diện quen thuộc lại bật ra từ điện thoại:

【Phát hiện tuổi thọ còn lại của bạn chỉ còn 10 ngày】

【Chúc mừng bạn trở thành người chơi đầu tiên được chuyển từ nội trắc sang công trắc trong trò chơi kinh dị. Bạn nhận được phần thưởng khai mở】

【Nhiệm vụ thưởng: Hoàn thành lần đầu vượt phó bản kinh dị, điểm trên mức B sẽ nhận thêm +50 ngày tuổi thọ】

Trò chơi kinh dị? Chuyển công trắc?

Nghĩa là... người khác cũng có thể cài trò chơi này, rồi tham gia vào trò chơi giống cậu sao?

【Đại khái là vậy. Nhưng có chút khác biệt. Họ bị ép tham gia trò chơi kinh dị, trở thành nhân vật trò chơi để người khác xem và đặt cược】

【Còn bạn là người duy nhất có nhân vật trò chơi chuyên biệt: Tạ Hiến Trúc】

【Đây có thể là một BUG. Giám sát viên vẫn chưa phát hiện ra. Có thể sau này sẽ sửa, mà cũng có thể không】

【Dù sao thì, chào mừng bạn đến với thế giới trò chơi kinh dị】

【Bạn sắp tiến vào phó bản đầu tiên: Quỷ Ngụ】

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play