Tốc độ lớn của Diệp Tri Tùng rất nhanh, nhưng rơi vào mắt Lục Phóng, vì ngày nào cũng nhìn thấy nên sự thay đổi chẳng quá rõ rệt.
Đến khi Lâm Lam Hi kinh ngạc nhận ra Diệp Tri Tùng đã cao hơn mình cả một cái đầu, thì Lục Phóng đang nhíu mày khuấy một ly nước lê. Không cho mật ong thì Diệp Tri Tùng nhất quyết không chịu uống. Uống được thứ ngọt khé như vậy mà chẳng thấy ngấy sao.
Lâm Lam Hi vừa dang tay định ôm Diệp Tri Tùng thì nghe một tiếng “wawa”, bước chân khựng lại, nghi ngờ nhìn quanh.
“Tri Tùng, trong nhà nuôi vịt à?”
Bước chân đang chạy của Diệp Tri Tùng dừng lại, bĩu môi kêu thêm một tiếng vịt, rồi gọi một tiếng “mẹ” thành ra giống “cạc cạc”, giọng khàn đặc như cái chiêng vỡ.
Lục Phóng bưng ly nước lê đã nguội qua, vừa chào hỏi Lâm Lam Hi, vừa tiện giải thích nguyên nhân tiếng “vịt kêu”.
“Thằng bé vỡ giọng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT