Từ khi chuyển từ Phụ Thăng sang Giang Hoa, đồng phục xanh trắng của Lục Phóng đã thay thành áo khoác phong cách học viện cùng sơ mi caro.
Diệp Tri Tùng dạo này lớn nhanh như thổi, chỉ trong một năm đã đuổi kịp nửa cái đầu, nhưng chỉ cao lên chứ không béo lên, mặc đồng phục trên người mà cứ như cái cây sào treo bao tải.
“Làm sao mà mãi không béo lên được nhỉ…” Dì Chung lo lắng.
Lục Phóng nhìn chén cơm của mình lại nhiều thêm vài miếng sườn hầm cà rốt nấm hương không dính xương và cá rán không đủ giòn, thái dương giật giật.
Còn có thể vì cái gì? Bởi vì cậu kén ăn.
Diệp Tri Tùng lại quăng thêm hai lá rau xanh vào chén của Lục Phóng.
Lục Phóng liếc cậu. "Không ăn rau à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT