Màn mưa như một tấm rèm che, và trong một góc khuất, một thân hình run rẩy, đôi môi run rẩy, thì thầm với một ai đó:
“Lam Hi à... con có thấy không?”
“Đứa con của con, giờ đã có người che chở rồi.”
Diệp Tri Tùng dùng lon Coca lạnh áp vào má trái, lẩm bẩm: "Liệu có hết sưng không? Mình có thể nắm nó không? Bao giờ mới uống hết được đây."
Lục Phóng nghiến răng, vừa tức giận lại vừa đau lòng, đành phải nén hết cơn giận xuống và nhẹ nhàng dỗ dành: “Áp thêm một chút nữa đi, đợi không lạnh thì uống.”
“Không lạnh thì không ngon nữa rồi...”
"Haizzz."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT