Lục Thời Du thậm chí còn không thấy rõ Diệp Tri Tùng ra tay như thế nào.
Là lúc Diệp Văn Bân dùng mấy tờ giấy rách vỗ vào mặt Diệp Tri Tùng?
Hay là lúc Diệp Văn Bân giơ cao những tờ giấy đó, trêu chọc như trêu một con chó, bảo "muốn không, tự mà lấy"?
Hay là lúc Diệp Văn Bân vo những tờ giấy đó lại thành một cục rồi ném xuống nước, hung hăng giơ tay lên, dọa sẽ đánh nếu không ngoan?
Cũng có thể không phải tất cả những điều trên.
Lục Thời Du đứng chắn giữa hai người, ra vẻ can ngăn: "Thôi nào, thôi nào." Hắn nắm lấy cánh tay buông thõng của Diệp Tri Tùng, xuyên qua lớp vải mềm mại, cảm nhận được hơi ấm của làn da bên dưới. Hắn phấn khích muốn sờ tay người kia.
"Cậu ấy còn nhỏ, không hiểu chuyện, nhưng dù sao cũng là thím dâu nhỏ của tôi, phải không? Văn Bân, nể mặt tôi, đừng đánh cậu ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT