“Làm sao anh biết em ở đây?”
Lục Phóng không trả lời câu hỏi của Diệp Tri Tùng. Đương nhiên, hắn cũng hoàn toàn không có ý định nói cho cậu biết rốt cuộc mình đã dùng cách gì để truy dấu hành trình của cậu.
Ban đầu hắn nghĩ Diệp Tri Tùng bỏ trốn, sau lại cho rằng cậu ném bỏ mọi thứ. Một lòng bị quấy đảo đến rối bời.
Lục Phóng lấy điện thoại từ trong túi của Diệp Tri Tùng ra, xác nhận đúng là máy không tắt nguồn, sau đó mở cổ áo cậu ra, kiểm tra xem bên trong mặc gì.
Trời âm mười mấy độ, áo khoác lông vũ cộc chỉ có một chiếc mỏng dính, len dệt cũng không phải loại giữ ấm tốt, bên trong lại chỉ mặc một chiếc áo thun chẳng thể giữ nhiệt.
Mu bàn tay lạnh đến trắng bệch, các khớp ngón tay bị gió lạnh thổi đến đỏ ửng, chỉ có lòng bàn tay là còn hơi ấm một chút, chắc do vừa nướng khoai lang.
Diệp Tri Tùng vô thức co cổ lại. Tay Lục Phóng cũng lạnh, không giống cái cảm giác ấm áp như trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play