Rạng sáng, khi Diệp Tri Tùng đặt chân xuống đất, đón chờ cậu chỉ là cơn gió buốt đến tận xương. Tuyết vẫn chưa rơi.
Cậu chọn đại một khách sạn gần cảng để nghỉ lại, trong phòng sưởi ấm quá mức khiến hai vành tai cậu đỏ bừng. Hai tay cầm hai lon coca mát lạnh, cậu cuộn mình trên chiếc sofa nhỏ ngoài ban công, nhìn khói sương phủ kín mặt biển.
Sương mù ở đây dày đặc, sương mai cũng rất nặng, tầm nhìn mờ nhòe chỉ quanh quẩn trong phạm vi trăm mét, xa hơn nữa chỉ là một màu xám trắng mênh mang. Cậu ngồi bên cửa sổ, như thể bản thân đang trôi giữa tầng mây, cưỡi gió bay lượn.
Đêm nay sẽ có tuyết.
Diệp Tri Tùng ngồi cạnh cửa sổ chờ đợi. Đợi đến mỏi mệt, cậu mới trở lại giường chợp mắt. Giấc ngủ của cậu vẫn luôn thất thường, lúc thì ngủ rất say, ồn ào thế nào cũng không tỉnh; lúc lại chỉ cần một chút tiếng động cũng khiến cậu bừng tỉnh, không thể nào ngủ lại.
Cậu uống hơi nhiều coca, dạ dày bắt đầu âm ỉ khó chịu. Nhưng vào lúc này, cậu không thấy khó chịu mấy, thậm chí còn muốn gọi thêm chút cơm, dù rằng chỉ ăn được vài miếng rồi đặt đũa xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play