Hai chữ Gia Nhiên vừa ra khỏi miệng, sắc mặt Lục Yến Trạch đã lạnh đi, giọng nói cũng trở nên xa cách: “Anh cả muốn khuyên bảo gì thì không cần đâu, em sẽ không...”
Anh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, anh cả đã khéo léo đỗ xe gần một công viên. Qua lớp kính, Lục Yến Trạch có thể thấy rõ mồn một có không ít người đang tập thể dục buổi sáng, trông rất náo nhiệt.
Nhưng những sự náo nhiệt này không thuộc về anh.
Chỉ có Ôn Gia Nhiên mới thuộc về anh.
Thấy vậy, anh cả thở dài, anh không muốn gây áp lực cho Lục Yến Trạch, nên xoay người lại, một tay đặt trên vô lăng, một tay gác lên đầu gối, cố gắng nói với giọng điệu nhẹ nhàng: “Anh không có ý đó, Tiểu Trạch, anh thật sự chỉ muốn tìm hiểu tình hình của em và Gia Nhiên thôi. Dù sao...”
Anh nghĩ một lát rồi vẫn nói ra: “Dù sao thì tình huống của hai đứa đặc biệt, anh với ba mẹ đều không hiểu lắm chuyện này.”
Anh dùng từ ngữ rất cẩn thận, nhưng sau khi nói xong, mãi không thấy Lục Yến Trạch phản ứng gì. Anh nghi hoặc quay đầu lại nhìn thì thấy em trai mình đang nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, khuôn mặt trắng bệch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT