Bữa cơm tối ở nhà họ Lục hôm ấy trôi qua trong không khí nặng nề, ai nấy đều thất thần, ăn không còn chút mùi vị.
Mẹ Lục mấy lần định mở lời nói chuyện, nhưng thấy Lục Yến Trạch đang vui vẻ nên đành nuốt ngược những lời định nói vào trong.
Sự khác thường trên bàn ăn đến cả Lục Yến Tu, người vốn vô tư nhất, cũng nhận ra. Anh vội vàng ăn sạch phần mình, rồi tìm cớ ra ngoài. Trước khi đi, anh còn cố ý vỗ vai Lục Yến Trạch một cái, như ngầm nói: “Người anh em, cậu đỉnh thật đấy!”
Lục Yến Trạch không đáp lại, anh đâu phải kẻ điên mà không nhận ra bầu không khí kỳ quặc, chẳng qua là anh không bận tâm. Chuyện anh và Nhiên Nhiên ở bên nhau, sớm muộn gì cũng phải để mọi người biết, nếu họ là người thân của anh, thì cũng phải là người thân của Nhiên Nhiên.
Họ nhất định phải đối diện với chuyện này.
Lục Yến Trạch vừa ăn cơm vừa không chút để ý, vừa trò chuyện trong lòng với Ôn Gia Nhiên.
“Em thật sự không ra ngoài ăn sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT