Lời Từ Trúc vừa dứt, dân chúng nhao nhao ồ lên, Thường Vịnh giật mình trong lòng, cuối cùng cũng nhận ra Từ Trúc có gì đó không đúng.
Ca nhi này quá đỗi bình tĩnh mà cũng rất táo bạo.
Thường Vịnh nheo mắt, sai người đưa xương cốt lên. Đó là một bộ xương bàn tay, trên xương trắng quả thật có vết dao gọt.
Ông ta gọi pháp y tới xem xét kỹ lưỡng, pháp y lập tức xác nhận, dựa vào mức độ của xương cốt, người chết đã qua đời khoảng bốn năm. Vết dao trên xương có vài chỗ bị lệch, có lẽ là do người còn sống giãy giụa vì đau đớn mà để lại.
Thường Vịnh nhìn về phía Từ Trúc: “Ngươi tìm được xương cốt này ở đâu?”
Từ Trúc: “Thưa đại nhân, ở sau núi chùa Gọi Linh.”
“Thảo dân vốn không tin thần phật, nhưng quá đỗi nhớ thương ca ca nên đã đi chùa Gọi Linh thắp hương. Một ngày sau khi về, buổi tối ca ca báo mộng, bảo thảo dân đi tìm hắn ở sau chùa Gọi Linh. Hắn nói bị người hãm hại, đến nay không được an giấc ngàn thu, mong thảo dân tìm đến quan lớn bao công để đòi lại công bằng. Hắn bị Kỷ Thông của Kỷ gia sống sờ sờ lột da lóc xương mà chết!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play