Mọi người vừa tưởng tượng đến cảnh tượng ấy, dường như liền ngửi thấy mùi ghê tởm kia: “Ối, đừng nói nữa, nghe thôi cũng muốn nôn rồi.”
“Không nói nữa, không nói nữa.” Chu Hòa Hương nhìn mấy người trước mặt bày ra vẻ mặt ghét bỏ, cười nói thêm: “Đến giờ còn chưa thấy nhà họ ra khỏi cửa, chắc năm nay chẳng xuống đồng nổi đâu.”
Nàng đúng là không ưa nổi một nhà Trần Tiểu Mao, cái đức hạnh gì chứ, nếu không phải hôm nay vội thu lúa, không rảnh tay, nàng đã chạy tới xem náo nhiệt rồi.
Trong ruộng dần dần có người mang cơm đến, mấy người Mãn Hạ cũng chẳng trò chuyện bao lâu đã tản đi. Mãn Thương chân đi không tiện, sáng đã nói rồi là về nhà ăn, không cần đưa cơm.
“Lan ca nhi, về nhà ăn cơm à?”
“Ừ, ăn xong rồi quay lại.”
Trên đường về, náo nhiệt hơn lúc sáng, người đến người đi liên tục, ai cũng chào hỏi. Mấy người làm cả buổi sáng, bụng đang đói, chẳng có hứng chuyện trò với những người xách cơm đi qua, khách sáo mấy câu rồi lại cắm đầu bước đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play