Bận rộn cả ngày, đến khi cơm nước vừa bưng ra, trong sân có cơn gió nhẹ lướt qua, thế là cả nhà dời chỗ ăn ra ngoài sân, cạnh gốc mai già, nhưng không ngồi ngay dưới tán cây.
Nhà họ Lưu có kiêng kị, không bao giờ ăn cơm dưới gốc cây, chuyện này còn có tích xưa. Năm xưa, khi còn nhỏ, Mãn Hạ vào thành xem hí khúc, về nhà liền đòi trải chiếu dưới gốc cây ngắm hoa, ăn uống, còn mở tiệc nhỏ mời mấy cô nương ca nhi thân thiết trong thôn tới chơi.
Vui được một thời gian, có một lần đang ăn tối thì một con sâu béo mềm từ trên cây rơi thẳng xuống miếng thịt kho của cậu, bị nóng làm nó giãy đành đạch trong bát. Cậu ngây ra một lúc rồi lập tức vứt miếng thịt đi thật xa.
Người lớn thì cười ầm cả lên.
Từ đó về sau, Mãn Hạ vẫn thích ăn thịt, nhưng tuyệt đối không chịu ăn cơm dưới gốc cây nữa.
Vừa động đũa, Lưu Đại Sơn nhắc đến một chuyện: “Năm ngoái trồng nhiều lúa mạch, ta tính mai bắt đầu gặt, gấp rút lấy thời gian cải tạo đất, lấy nước vào ruộng.”
Lan Tri chau mày: “Sớm vậy thì e là khó thuê được người làm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT