Bởi vì trời còn sớm, lát nữa Lâm Toàn vẫn phải đi trực đội thủ vệ, Mã Nhạc cũng phải sang xem bệnh cho một người hàng xóm cách đó không xa. Cha mẹ Lâm quyết định đưa cả nhà ra bờ sông đào thêm chút khoai tây, sau đó trở về giúp nấu bữa trưa cũng chưa muộn. Nghĩ là làm, mẹ Lâm lập tức bảo Lâm Nghĩa vào bếp mượn thêm hai chiếc giỏ.
Trước khi đi, bà có chút ngập ngừng, nói với Khương Mạc Huyền:
– Mạc Huyền, ta có thể nói với mọi người về khoai tây được không? Thực ra năm nay trong thành trồng trọt vô cùng vất vả. Ở đây không thiếu người già đã không còn sức lao động. Đến mùa đông, họ cũng chẳng thể đi kiếm thêm lương thực. Có rất nhiều người già ở một mình, vì không qua được mùa đông mà đã chết.
Bà dừng một chút, giọng chậm lại:
– Nếu không có ngươi, hôm nay cả nhà ta cũng chỉ có thể ăn chút rau dại, hoặc mạo hiểm tới bìa rừng tìm gì đó bỏ bụng.
Khương Mạc Huyền không ngờ Lâm mẫu lại nói vậy. Hắn nhìn bà, trong lòng dâng lên một niềm khâm phục. Ở một nơi đến ngay cả gia đình mình còn chẳng đủ ăn, vậy mà họ vẫn có thể nghĩ cho người khác. Giống như trước kia, hai cha con Lâm Toàn cứu hắn, chẳng chút nề hà mà đưa lương thực quý giá cho một kẻ xa lạ. Lại bất chấp mạo hiểm mà đưa một người lạ về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT