Khương Mạc Huyền ngồi trên ngọn cây nơi đỉnh núi, trong tay là một bình rượu Thanh Trúc. Trước mặt là Thành Thạch Lâm đang chìm trong bóng đêm. Cuộc sống nơi đây quá đỗi nghèo khó, đêm xuống hiếm thấy ánh đèn. Cả tòa thành chỉ lác đác vài điểm sáng yếu ớt, như những đốm lửa nhỏ cố gắng chống chọi cùng màn đêm mênh mông. Ánh trăng trên đầu đẹp đến tĩnh lặng, nhưng e rằng chẳng mấy ai trong ngôi thành này có lòng nhìn ngắm.
Lưu lạc tới thế giới này, Khương Mạc Huyền không biết liệu bản thân còn có thể trở về hay không. Người tu tiên vốn sống tiêu dao, song cũng chẳng phải vô tình vô dục. Bao nhiêu năm gắn bó ở Thái Huyền Tông, tình nghĩa ấy đều không phải giả. Thế nhưng hắn tin rằng, mọi sự trên đời đều dựa vào một chữ “duyên”. Chỉ cần trong lòng rộng lớn, thì nơi đâu dưới gầm trời này cũng có thể là nhà.
Khương Mạc Huyền lặng lẽ ngồi cả đêm trên đỉnh núi, đến khi rượu cạn, hắn mới tung mình lặng lẽ trở về Lâm gia.
—
Ngày hôm sau, quả nhiên cả nhà cha Lâm, mẹ Lâm, cùng Lâm Nghĩa và Lâm Na, vừa tờ mờ sáng đã chuẩn bị chút lễ vật, cùng nhau đi tới nhà của Lâm Toàn và Mã Nhạc.
Sân nhỏ lúc này đã được thu dọn vô cùng sạch sẽ. Họ trông thấy một nam nhân đang ngồi yên lặng, chậm rãi chải tóc cho Lâm Yến. Hắn mặc một bộ áo bào màu đen kỳ lạ nhưng đẹp mắt lạ thường, gương mặt tuấn mỹ như tranh vẽ, mày kiếm mắt sáng, mái tóc đen được buộc gọn ra sau đầu. Đôi tay hắn trắng nõn, khớp xương rõ ràng, trong lòng bàn tay cầm một chiếc lược hình bán nguyệt, nghiêm cẩn từng chút một chải tóc cho cô bé trước mặt.
Lâm Na khẽ cảm thấy gò má nóng ran, trái tim đập rộn ràng. Cô chưa từng gặp người nào tuấn mỹ đến vậy, đẹp đến mức khiến người ta chỉ biết cúi đầu tự ti, không dám bước lại gần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT