Nhiễm Mẫn nâng chén đặt xuống bàn, không kiên nhẫn nói: “Không có ý tứ gì, Nhiễm Mẫn này gần đây không muốn đàm hôn luận gả.”
Một lời vừa dứt, bốn phía yên tĩnh.
Mọi người hai mặt nhìn nhau. Vốn, lần này Trần thị mời Nhiễm Mẫn, mà y cũng đáp ứng lời mời tiến đến. Đối với đôi bên mà nói, trong lòng đã thực sáng tỏ. Nhất định, Trần thị sẽ gả một nữ nhi cho y, mà y cũng đồng ý rồi. Huống chi, trên đường đi, chẳng phải Trần Nguyên đã thật sự nhắc tới chuyện Trần Vi với y rồi mà?
Nhìn chung toàn bộ thành Nam Dương, ngoại trừ Nam Dương vương ra, Trần thị là đại gia tộc đứng đầu. Đám hỏi lần này, cũng không chỉ là chuyện của Trần thị cùng Nhiễm Mẫn, mà đã được Nam Dương vương ngầm đồng ý, tương đương với chuyện giữa thành Nam Dương và Nhiễm Mẫn.
Y vào phủ, cũng đã gặp mặt Trần Vi, nói chuyện một chút, chẳng lẽ y có ý hối hận sao?
Nhiễm Mẫn ngẩng đầu, đối diện với sự ngạc nhiên của mọi người, đột nhiên tươi cười. Gương mặt của y cực kỳ tuấn mỹ, nụ cười này, nhất thời khiến gió cũng trở nên thanh nhã, làm người ta rơi vào huyễn hoặc. Chỉ thấy Nhiễm Mẫn tự rót rượu cho mình, từ từ nói: “Chư vị cần gì như thế? Nữ lang nhà người cũng không chỉ có một người tên A Vi kia.” Không biết là cố ý hay là vô tình, ánh mắt của y liếc qua Trần Dung, tiếp tục nói: “Chung thân đại sự, vẫn nên chuẩn bị ổn thỏa thì tốt hơn.”
Dứt lời, đầu hắn ngẩng lên, uống cạn rượu trong chén, sau đó đem chén không đặt thật mạnh xuống bàn, vung tay áo dài, bước ra ngoài!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play