Ngày hôm sau, Phùng Diệu Quân lên lầu Biển Khói, tìm kiếm những thư tịch liên quan đến "Tinh Thiên Trùy".
Nàng muốn hiểu rõ về pháp khí của mình càng nhiều càng tốt, để có thể sử dụng nó một cách hiệu quả nhất.
Sự thật chứng minh đây không phải một pháp khí được nhiều người biết đến, bởi vì số sách nhắc đến nó chỉ có hai quyển. Khi mượn đọc quyển thứ nhất, ma vật nguyên thần hiếm khi lộ ra vẻ ngơ ngác, rồi mới nhắc nhở nàng đến một góc giá sách để tìm kiếm.
Góc này, ba năm nay nàng chưa từng đặt chân đến. Nơi đây chỉ có một dãy giá sách, tổng cộng cũng chỉ hơn trăm ngọc giản, so với tàng thư rộng lớn của lầu Biển Khói thì ít đến đáng thương.
Ngọc giản ở đây, màu sắc trông cũ kỹ hơn hẳn. Theo lời nhắc của ma vật, Phùng Diệu Quân tìm được ngọc giản mình cần, thần niệm đảo qua, lập tức ngẩn người.
Những dòng chữ khắc trên đó, không phải ngôn ngữ thông dụng của các nước. Hình dáng cổ xưa, phức tạp, lại mang khí khái ngạo nghễ khó thuần.
Phùng Diệu Quân chưa bao giờ nghĩ rằng trên đời lại có một loại ngôn ngữ như vậy, chỉ riêng hình dáng chữ đã đầy vẻ hoang dại.
Điều kỳ dị là:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play