Khác với vẻ mơ màng của người vừa tỉnh giấc, ánh mắt nàng trong veo lạ thường, như thể nhìn thấu tận đáy lòng người ta.
"Nàng tỉnh rồi." Vân Nhai vội vã bước đến mép giường, vẻ lo lắng không giấu nổi trên mặt.
Phùng Diệu Quân gật đầu, không bỏ qua tia cảm xúc phức tạp chợt lóe lên trong mắt hắn: "Ta ngủ bao lâu rồi?"
"Bốn ngày ba đêm rồi." Hắn ngồi xuống chiếc ghế kê bên giường, chỉ tay ra ngoài cửa sổ, "Đây là đêm thứ tư."
"Thì ra đi lâu đến vậy."
Nàng dùng từ "đi", chứ không phải "ngủ".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT