Đúng lúc này, giữa dòng sông, Hàm Nguyệt công chúa bật dậy: "Người đâu, ra lệnh cho người lên nóc thuyền quan sát cẩn thận!"
Lời vừa dứt, Trần Đại Xương ướt sũng chạy vào, tay lăm lăm một mảnh ván: "Đáy thuyền bị cưa một lỗ lớn, trét keo. Chắc do thuyền đi lại, keo bị rã ra, nước bắt đầu tràn vào."
Người hầu cầm lấy xem xét, đúng là xung quanh ván gỗ còn dính đầy keo mềm.
"Có trám lại được không?"
Trần Đại Xương lắc đầu: "Lỗ lớn quá, lại còn động cả vào long cốt."
Phùng Diệu Quân chỉ tay vào mấy tấm ván gỗ trên giường: "Phá ra đi, trám được bao nhiêu hay bấy nhiêu, cố gắng cầm cự thêm chút. Chúng ta còn bao lâu nữa thì vào bờ?" Thấy công chúa gật đầu, đám hộ vệ ba chân bốn cẳng phá những tấm ván lớn, lặn xuống khoang thuyền trám vào chỗ thủng.
Người lái đò lớn tiếng đáp: "Ít nhất nửa canh giờ nữa."
Hai nàng lúc này đã ra đến mạn thuyền, cúi xuống nhìn, nước sông đã ngập hơn nửa khoang, dâng lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play