Trong giới quý tộc, thứ bậc phân chia rõ ràng, xe kiệu cũng có sự khác biệt.
Phùng Diệu Quân nghiêng đầu: "Vậy thuyền của ta là chiếc nào?"
Ông lái đò lôi sổ sách ra xem rồi chỉ về phía xa: "Chiếc kia kìa, ta sẽ cho người gỡ ra cho ngài."
Chỉ riêng việc gỡ thuyền đã mất hơn mười lăm phút, sương mù trên sông càng lúc càng dày đặc. Phùng Diệu Quân nhìn người chèo thuyền rồi nói: "Người chèo thuyền cho ta cũng phải là người cũ chứ, ta nhớ lúc đến không phải người này."
Ông lái đò ngớ ra: "Việc này... chỉ còn mỗi hắn thôi, những người khác đều được phái đi bên hồ rồi."
Phùng Diệu Quân ngồi xuống trên cọc gỗ buộc thuyền bên bờ: "Không sao, ta có thể chờ."
Ông lái đò ấp úng: "Vậy ngài đợi chút, ta đi tìm người ngay."
Dứt khoát vậy ư? Xem ra người chèo thuyền không có vấn đề gì cả. Phùng Diệu Quân vừa định nói "Được", thì từ trong rừng bỗng xuất hiện một đoàn người hối hả đi về phía này, dẫn đầu chính là Hàm Nguyệt công chúa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT