Phùng Diệu Quân thầm nghĩ, dù sau này có một ngày nắm quyền, trở thành Nữ vương Tân Hạ thật sự, nàng cũng không định để Thái hậu can thiệp vào chính sự. Thứ nhất, Tân Hạ tương lai e rằng còn nhiều trận đánh ác liệt cần phải trải qua, thứ hai, thân thể phàm nhân yếu đuối, sao chịu nổi mấy vạn dặm đường xá bôn ba.
Nỗi nhớ nhung ấy, chỉ có thể chôn sâu tận đáy lòng.
Nàng âm thầm thở dài, nhưng nụ cười trên môi vẫn không hề giảm bớt. “Đúng rồi, Thanh Sương tỷ tỷ khỏe không?”
Hứa Hoán Thành ngạc nhiên hỏi: “Cô nương quen biết biểu tỷ của ta sao?”
“Từng có vài lần gặp mặt.” Phùng Diệu Quân biết rõ cách tốt nhất để xua tan nghi ngờ của người khác là nói chuyện rõ ràng, chính xác, “Khi đó tỷ ấy đi Bắc Lục Hạ Nghiêu đàm chuyện liên hôn, tiện thể bàn bạc với Nghiêu Quốc về việc khai thác mỏ. Ta có quen biết tỷ ấy ở đó, thoắt cái đã hai ba năm rồi, không biết hiện giờ tỷ ấy ở đâu.”
“Chưa đầy một tháng nữa là đến Tết rồi, biểu tỷ là Đại tư tế của Phượng Dương Thành, sắp tới có bao nhiêu đại tế, tỷ như tế năm mới, tế Bạch Long,… trước khi hết tháng Giêng sẽ không rời khỏi Phượng Dương Thành đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT