Chu Lễ Hợp tiếp lời: "Lô Đậu Thành không được chọn làm kinh đô của Tân Hạ, chỉ là vì... một vài nguyên nhân về địa lý. Bệ hạ lại nhìn thấy cơ hội quật khởi ở nơi khác, nên mới quyết định chọn Ô Tắc Nhĩ. Nhưng điều này không có nghĩa là Vương Đình sẽ từ bỏ Lô Đậu Thành. Nơi đó dù sao cũng là tổ địa của An Hạ, chỉ riêng điều này thôi, Vương Đình cũng sẽ dồn sức xây dựng Lô Đậu Thành."
Gã thiếu niên có vẻ nửa tin nửa ngờ, Phùng Diệu Quân lại nhướng mày, cảm thấy thú vị. Thiếu niên này cư nhiên đoán trúng ý định của nàng.
Trước đây, nàng không muốn quay về Lô Đậu Thành, là vì lúc đó cố đô có quá nhiều hào môn thế phiệt vây quanh, đi vào chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ, muốn thoát ra cũng khó. Giờ đây cảnh còn người mất, hào môn Tân Hạ sắp bị thu phục, quân quyền quay về tay Vương Đình, như vậy mối họa Tây Bắc đã tan, vị thế của Lô Đậu Thành cũng sẽ nổi lên trở lại. Dù không còn là kinh đô, lợi thế là trọng địa Tây Bắc của nó vẫn không hề thay đổi. Phùng Diệu Quân đã có ý định biến nó thành nơi tiếp đón khách khứa.
Chu Lễ Hợp nói đúng, đó là tổ địa của An Hạ, là cố đô hơn 200 năm tuổi. Nhìn thái độ bất mãn của Hồng tướng quân khi nàng chọn ở lại Ô Tắc Nhĩ, có thể thấy người An Hạ hoài cổ rất nặng tình cảm với cố đô.
Đó là một vùng đất thiêng, một ánh trăng rằm trong lòng mỗi người dân An Hạ. Phùng Diệu Quân đương nhiên tính đến việc xây dựng Lô Đậu Thành thật tốt, đây cũng là một cách bù đắp về mặt tình cảm.
Nhưng ý định này nàng còn chưa hề hé lộ với ai, không ngờ con trai của viên tướng biên quan lại tinh ý nhận ra sự thay đổi trong hướng gió chính trị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play