Thì ra, đến những giây phút cuối cùng, phụ vương vẫn minh mẫn như gương sáng, biết rõ hung thủ không phải do người của mình phái đến.
"Diễn nhi," Ngụy Vương nắm chặt lấy cánh tay Tiêu Diễn, năm ngón tay như muốn cắm sâu vào da thịt hắn, "Đừng tranh giành ngôi vị với Thái tử." Giọng ông yếu ớt nhưng vẫn đầy uy lực. "Hắn là ca ca con, dù lòng dạ hẹp hòi, nhưng có thao lược, có mưu kế. Con cố gắng phò tá hắn, Đại Ngụy nhất định hưng thịnh, có thể hoàn thành tâm nguyện, di nguyện của ta!"
Tiêu Diễn sững sờ, khẽ gọi: "Phụ vương!"
Ngụy Vương lắc đầu liên tục: "Ta biết con hận bọn họ mẫu tử vì cái chết của Thục Quý Phi, hận cả ta nữa. Mấy năm nay ta luôn day dứt, không thể bảo vệ tốt mẫu thân của con, cũng không thể trả lại công đạo cho con..."
Tiêu Diễn nghiến chặt răng.
"Nhưng mấy năm nay ta cũng đối đãi với con không tệ, mặc con làm xằng bậy bao nhiêu lần." Ngụy Vương nhìn thẳng vào mắt hắn, "Ta không thể giết Vương Hậu, không thể phế Thái tử, nếu con ở vị trí của ta, nhất định sẽ hiểu! Hảo nhi tử, tất cả là vì Đại Ngụy!"
Yết hầu Tiêu Diễn giật giật, nhưng hắn vẫn im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT