Thời gian ở chung với Vân Nhai càng lâu, Phùng Diệu Quân càng nhận ra con người này trời sinh tính lười biếng. Ngày thường lấy điều tức thay giấc ngủ thì thôi đi, hễ mà ngủ thật sự một hôm, thì hôm sau gọi hắn dậy chẳng khác nào một công trình thế kỷ, thường thường khiến cả đội phải chờ đến mặt trời lên cao. Mộn Triệt thì chẳng để bụng, còn tán thưởng đó là người có cá tính – Phùng Diệu Quân thật hoài nghi hắn bị Vân Nhai tẩy não – cái gã yêu nhân kia đích xác có bản lĩnh này – chỉ có nàng biết muốn gọi Vân Nhai rời giường, phải đánh đổi bằng cả tính mạng.
Thời buổi này, làm thị nữ bên người người ta mà độ nguy hiểm cũng cao đến vậy!
Nghỉ ngơi được hai ngày, Vân Nhai bỗng nhiên kiếm cớ cáo từ. Mộn Triệt ra sức níu kéo nhưng vô ích, đành phải mở tiệc tiễn biệt.
Phùng Diệu Quân thật sự bội phục Vân Nhai, rượu vào đến thế mà hắn không thấy tâm thần bất ổn sao?
Hiển nhiên là không.
Hắn không chỉ uống, còn uống đến giọng điệu và cảm xúc dạt dào, làm Mộn Triệt suýt khóc sướt mướt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT