Vừa nói xong, Vân Nhai khẽ ho khan, chậm rãi ngồi thẳng người.
Động tác của hắn nom có vẻ hết sức gắng gượng. Lúc này, đôi mắt Phùng Diệu Quân cũng đã quen với ánh sáng lờ mờ, thấy rõ tình trạng của hắn, không khỏi kinh hãi lắp bắp: “Ngươi bị thương nặng đến vậy sao!”
Mái tóc đen vốn được Vân Nhai buộc gọn gàng sau đầu giờ đã rối bời, bết vào những vệt máu loang lổ trên gò má, trước ngực và sau lưng. Áo khoác ngoài và áo lót bên trong chắc hẳn đều là pháp khí, nhưng giờ đã cháy rụi. Hắn dứt khoát lột áo ngoài, buộc ngang hông như một dải băng cầm máu.
Việc này càng khiến Phùng Diệu Quân thấy rõ hơn những vết thương của hắn.
Bụng, xương sườn, đùi và cánh tay hắn đều bị bỏng rất nặng, sưng tấy với những bọng nước lớn nhỏ. Trên những vết thương còn lấm tấm những vệt đỏ li ti. Phùng Diệu Quân hiểu rõ, đó là hỏa linh chi lực vẫn còn đang hoành hành trong cơ thể hắn, không cho vết thương lành lại.
Vết thương nặng nhất nằm ở ngực, lệch về phía bên phải, bị khoét một lỗ lớn bằng quả bóng bàn, đã tổn thương đến phổi và suýt chút nữa là chạm tới tâm mạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT