Ngày hôm sau, An Lan thức dậy và nhận ra sự khác lạ.

Đêm qua chắc chắn đã săn được con mồi lớn, cả đàn sư tử đều no căng, lười biếng không muốn động đậy. Khi An Lan cọ vào lòng mẹ, nó thấy bụng mẹ căng tròn, không biết bên trong có hai mươi hay ba mươi cân thịt. Vì ăn vội, trên mặt, ngực và cẳng tay mẹ còn vương lại những vết máu loang lổ.

Những vết máu này tỏa ra mùi con mồi, nhưng An Lan không thể phân biệt được là gì, có lẽ là thứ mà cô chưa từng gặp.

An Lan ngẫm nghĩ.

Từ khi biến thành động vật, rất nhiều vấn đề trừu tượng mà trước đây cô từng suy ngẫm bỗng trở nên cụ thể hơn.

Bản năng của thú con cho cô biết mùi nào tượng trưng cho nguy hiểm, mùi nào là thức ăn. Trong quá trình trưởng thành, bất cứ thứ gì mới lạ, chỉ cần ngửi một lần và ghi nhớ, sẽ không bao giờ quên. Sư tử trưởng thành thậm chí có thể phân biệt được con mồi gì từ rất xa, có bao nhiêu con và tình trạng cơ thể của chúng ra sao.

Sự thật chứng minh động vật có thể ngửi ra bệnh tật và sự suy yếu. Không chỉ vậy, mùi còn cung cấp cho chúng nhiều thông tin hơn.

Với An Lan, cô có thể biết được không con sư tử cái nào trong đàn đang trong kỳ động dục, biết sư tử đực vừa tuần tra lãnh thổ trở về. Hôm qua, khi mẹ ngậm cô đi, cô còn cảm nhận được sự thay đổi kích thích tố kịch liệt từ đàn ngựa vằn - chúng sợ hãi vì có kẻ săn mồi đi ngang qua.

Khứu giác vô cùng hữu dụng, và thính giác cũng không hề kém cạnh.

Thời gian trôi qua từng ngày, An Lan cố gắng học hỏi và bắt chước mọi thứ.

Xuyên thành một con thú con đồng nghĩa với việc không có khả năng tự vệ, nhưng cũng chỉ có giai đoạn ấu sinh này mới có cơ hội học hỏi từng bước. Mỗi hoạt động của đàn, mỗi lần vây bắt của sư tử mẹ, thậm chí phản ứng của sư tử trưởng thành với từng loại thực vật và động vật, đều là những bài học sống động nhất. Với những tích lũy này, cô mới có thể sinh tồn, thay vì bị con mồi phản sát vì những hành động lỗ mãng.

Tất nhiên, đó không phải là tất cả những gì cô làm mỗi ngày.

Với thú con, ngoài việc ăn no ngủ ấm, học hỏi đôi khi, phần lớn thời gian là để vui chơi.

Còn gì tuyệt vời hơn việc chơi đùa với một lũ lông xù chứ?

Đặc biệt là… con lông xù to nhất.

Con Sư Vương của đàn chỉ khiến lũ thú con sợ sệt trong ngày đầu tiên, nhưng nhanh chóng bộc lộ bản chất dịu dàng của một gã khổng lồ. Khác với đa số sư tử đực hoang dã, nó không chỉ chơi đùa với sư tử con khi vui vẻ, mà còn thân thiện với cả sư tử đực chưa trưởng thành, thường cho phép chúng ăn cùng.

Từ ngày gia nhập đàn, An Lan đã "an cư" trên chiếc bờm lớn ấm áp, mềm mại như bông của sư ba ba.

Nhưng cô không phải là con duy nhất bám riết lấy Sư Vương. Con đuôi ngắn vì quá thân thiết mà suýt chút nữa bị ba ba đè bẹp dưới mông, còn con tai đen vẫn luôn đặc biệt thích chiếc đuôi. Mấy con sư tử con khác cũng trèo lên người ba ba khi chơi đùa, hoặc coi đôi tai tròn của nó như mục tiêu săn mồi.

Mỗi khi bị lũ nhãi con vây quanh, sư tử bố lại bắt đầu thấy phiền phức.

Nó hoặc là lắc mạnh đầu, khiến bờm tung lên như sóng, hoặc là dùng đuôi đập mạnh xuống đất, nhe răng trợn mắt, làm bộ muốn cắn - nói là cắn, nhưng không cắn thật. Sư tử mẹ luôn để mắt tới, nó chỉ dám giận mà không dám nói, sấm to mưa nhỏ, thùng rỗng kêu to, ngay cả con tai đen nhút nhát nhất cũng không đuổi đi được.

Như thể ông trời thấy nó chưa đủ khổ sở, một tuần sau lại có thêm hai con thú con được giới thiệu vào đàn.

Đến đây, đại gia đình gồm một sư tử đực "địa chủ", sáu sư tử cái trưởng thành, năm con chưa trưởng thành và tám con thú con đã hoàn toàn đoàn viên.

Vì Sư Vương đang ở độ tuổi sung sức, sư tử cái cũng rất có kinh nghiệm, nên trong một thời gian dài, chúng có thể bắt được con mồi lớn mỗi tuần, và lũ thú con luôn có sữa bú. Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang. Khi mùa khô kéo dài, số lượng con mồi đơn độc ngày càng ít, đàn sư tử buộc phải mạo hiểm đưa thú con đến gần nguồn nước.

Nếu như mùa mưa nguồn nước là công viên giải trí, thì mùa khô nó là đấu trường tàn khốc.

Ở đây có những đàn trâu châu Phi kết bè kết đội, chỉ cần sơ sẩy, ngay cả sư tử đực cũng có thể bị chúng húc thủng bụng. Ở đây có những con hà mã với lực cắn kinh người, giết chết một con mèo lớn không khó hơn người ta cắn một viên kẹo cứng. Ở đây còn có những đàn voi bảo vệ con non, và voi sẽ không bỏ qua cơ hội dẫm chết kẻ săn mồi. Ở đây còn có những kẻ săn mồi xảo quyệt nhất thế giới: linh cẩu, báo đốm, cá sấu…

Với sư tử con, nguy hiểm có thể đến từ bất cứ đâu.

Thực tế, hơn một nửa thú con không có cơ hội đón sinh nhật, và càng hiếm hoi hơn khi sống sót đến tuổi trưởng thành. Như đàn của An Lan, năm con chưa trưởng thành đều là con của sư tử đực "địa chủ", trong đó con lớn nhất gần ba tuổi. Điều này có nghĩa là trong hơn hai năm qua, chỉ có năm con thú con may mắn sống sót.

Biết rằng nuôi thú con không dễ, khi đàn sư tử ngày càng đến gần con sông, sư tử cái ngày càng trở nên căng thẳng.

Còn với sư tử đực, nó có một mối lo khác.

Con sông này là nguồn nước lớn nhất trong lãnh thổ, nhưng đồng thời cũng là ranh giới. Bờ tây thuộc về đàn của An Lan, còn bờ đông là của một đàn sư tử do hai anh em sư tử đực thống trị. Để dễ phân biệt, tạm gọi chúng là đàn Sư Tử Bờ Tây và đàn Sư Tử Bờ Đông.

Mùa mưa, nước sông dâng cao, và với cá sấu dưới sông, sư tử thường không mạo hiểm qua sông. Nhưng mùa khô thì khác.

Vừa đến nơi, An Lan đã thấy lo lắng - mực nước quá thấp. Ngay trong tầm mắt của cô, dòng sông có nhiều chỗ nông, hẹp, và một khi hai đàn sư tử xảy ra xung đột, hoặc có sư tử lang thang qua sông, thì đó sẽ là một thử thách lớn cho sự an toàn của lãnh thổ.

Nỗi lo của cô không phải là vô căn cứ.

Xung đột đã xảy ra rất nhanh.

Chiều ngày thứ ba, một con hà mã chết vì bệnh ở vùng nước nông gần Bờ Tây. Thời tiết nóng bức, xác chết thối rữa, và gió mang mùi tử thi đi xa.

Trong mùa khan hiếm con mồi này, một bữa tiệc lớn là thứ mà động vật ăn thịt nào cũng trân trọng. Vùng nước nông cũng khiến cá sấu bớt nguy hiểm hơn, vì vậy không lâu sau, con sư tử cái lớn tuổi nhất và giàu kinh nghiệm nhất, Brokenear, đã quyết định tham gia cuộc chiến tranh giành thức ăn.

Hơn mười phút sau, đàn Sư Tử Bờ Tây chạm trán với đàn Sư Tử Bờ Đông cũng đang đến nhặt của rơi.

Không ai chịu nhường đồ ăn. Trong quá trình tranh giành, hai đàn đã xảy ra xung đột kịch liệt. Ban đầu chỉ là sư tử cái gầm gừ và đe dọa, nhưng khi hai sư tử đực Bờ Đông tiến đến hỗ trợ, cuộc chiến lập tức leo thang.

Với bản năng nhắm vào đối thủ yếu ớt, hai sư tử đực lao thẳng về phía sư tử chưa trưởng thành Bờ Tây, nhưng bị cản lại giữa đường. Sư tử đực Bờ Tây một mình chống lại cả hai, chiến đấu kịch liệt. Để bảo vệ thức ăn và thú con, sư tử cái sau một thoáng do dự đã tham gia trận chiến. Trong chốc lát, máu tươi văng tung tóe, khắp nơi là tiếng gầm gừ và móng vuốt sắc nhọn.

Dưới sự bảo vệ của bố, mấy con chưa trưởng thành phản ứng nhanh chóng, dẫn đầu bỏ chạy. Chỉ có con lớn tuổi nhất là do dự tại chỗ. Lũ sư tử con ban đầu ở trên bờ cao, rất hoang mang. Một số vội vã tìm chỗ trốn, một số thậm chí chạy loạn.

Khi quy mô trận chiến mở rộng, An Lan biết tình hình nguy cấp. Cô cố gắng kêu vài tiếng, nhưng không thể gọi lũ thú con đã chạy xa trở về.

Thấy chiến trường ngày càng lan rộng về phía Bờ Tây, cô cắn răng, kêu thêm vài tiếng nữa rồi quay người bỏ chạy. Vì từ khi sinh ra đã luôn ở bên nhau, con tai đen và con đuôi ngắn gần như không do dự, theo bản năng chạy theo.

Chạy không biết bao xa, An Lan mới dừng lại, chui vào một bụi cây rậm rạp.

Ba con sư tử con run rẩy, nép chặt vào nhau, dựng tai lên, bất an hít hà. Dần dần, trong mũi chúng, mùi thi thể hà mã không còn là chủ đạo, mà là mùi máu tươi mới. Tiếng sư tử đực gầm lên vì đau đớn và tiếng sư tử cái cắn xé nhau vang lên liên tục, thỉnh thoảng kèm theo tiếng thét chói tai của thú con.

Khi mặt trời lặn, cả lòng chảo mới hoàn toàn im lặng trở lại.

Vì cẩn thận, ba con sư tử con trốn thêm một lúc nữa, cho đến khi nghe thấy tiếng mẹ gọi.

Khi chúng bắt đầu chạy về chỗ tập trung, An Lan nhận ra tiếng gọi này quá lo lắng và bi thương. Chắc chắn đã có chuyện tồi tệ xảy ra. Chỉ đến khi chạy về bờ sông, cô mới tận mắt chứng kiến sự tồi tệ ấy.

Không chỉ là tồi tệ, mà là một thảm kịch.

Khắp nơi là lông rụng và vết máu, trong đó có hai vệt kéo dài từ rễ cây đến giữa đàn. Hai con nằm im lìm, miệng há hốc, mắt nhắm nghiền, lồng ngực không hề phập phồng. Chúng trốn quá gần chiến trường, và khi đàn Sư Tử Bờ Đông tấn công, hai con sư tử con này đã bị cắn xé từ trên cây thấp xuống, chết ngay tại chỗ.

Đàn Sư Tử Bờ Tây đã trả thù tàn khốc cho sự mất mát này.

Ngoài xác của hai con thú con, giữa đàn còn có xác một con sư tử cái. Nó đầy máu, da thịt lật lên, lộ ra phần thịt đỏ bên trong, cổ họng bị xuyên thủng, tai bị xé rách, cả cơ thể gần như bị xé thành nhiều mảnh. Còn ở bờ bên kia, một trong những con sư tử đực Bờ Đông đang rút lui bị thương nặng, chân sau trái co quắp, cong gãy ở giữa không trung, không biết là trật khớp hay bị cắn đứt.

An Lan cố gắng không nhìn hai xác đồng bạn, cẩn thận đến gần đàn.

Cô thấy sư ba ba đang nằm liếm chân trước, lưng đầy vết cào và cắn xé. Vài con sư tử cái cũng mang thương tích trên người.

Mũi mẹ cô bị cào rách, đang thở hổn hển. Dù vậy, nó vẫn ôm ba đứa con lạc đường trở về vào bụng, hít hà liên tục, trong cổ họng phát ra tiếng kêu ô ô. Dù không thể nói, tình yêu nó thể hiện cũng không hề thua kém tình yêu của một người mẹ.

Nhưng sự chú ý của An Lan hoàn toàn bị thu hút bởi hình bóng lộ ra sau khi mẹ cô dịch chuyển.

Ở một góc đàn nằm con đực chưa trưởng thành đã tham chiến. Nó r*n rỉ thảm thiết, dường như đang chịu đựng một nỗi đau không thể chịu đựng được. Từ góc độ này có thể thấy rõ ràng, thân thể nó bị cong gãy kỳ dị ở giữa. Lấy chỗ cong gãy làm trung tâm, hai chân trước có thể dùng một chút lực để cố gắng nâng thân thể lên, nhưng chân sau thì hoàn toàn tàn phế, bất lực kéo lê trên mặt đất.

Lẽ thường, khi đàn sư tử xảy ra xung đột, con chưa trưởng thành sẽ bỏ chạy để tự bảo vệ mình. Sư tử đực Bờ Tây lúc đó cũng đã tạo cơ hội cho chúng đào thoát, nhưng con đực này đã không đi. Nó ở lại giữa chiến trường, cho rằng mình có thể đối đầu với sư tử trưởng thành… Hành động lỗ mãng này đã gây ra hậu quả thảm khốc.

Sư tử đực Bờ Đông vây công nó, cắn đứt cột sống của nó.

Nó sẽ không còn cách nào đuổi kịp đàn nữa.

Mẹ của con đực chưa trưởng thành, con sư tử cái già nhất Brokenear, không ngừng thúc vai nó, hy vọng nó có thể đứng lên, phục hồi sau vết thương chí mạng. Sư tử đực "địa chủ" cố gắng bảo vệ nó, và đàn sư tử thậm chí gần như không di chuyển trong hai ba ngày tiếp theo, mang thịt hà mã chết đến bên cạnh nó, nhưng tất cả đều vô ích.

Kẻ săn mồi đứng đầu chuỗi thức ăn cuối cùng đã trở thành vong hồn dưới răng linh cẩu.

Khi cuộc tàn sát xảy ra, An Lan mở to mắt, nhìn chằm chằm.

Cô cảm thấy buồn nôn, kinh hoàng và xót xa, nhưng cô hy vọng mình có thể mãi mãi ghi nhớ ngày này. Cô hy vọng mình có thể mãi mãi ghi nhớ: Ngàn vạn lần đừng tùy tiện hành động, bởi vì cái chết có thể ập đến trong mỗi cuộc chiến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play