"Đã mang thai thì tam muội không nên nóng giận như vậy. Phụ nữ có thai mà tức giận sẽ dễ làm tổn thương đến hài nhi trong bụng. Tam muội sắp làm mẹ rồi, chẳng lẽ chút thường thức này cũng không có sao?" An Tây Nguyệt lạnh lùng nói.
An Tây Lâm về phủ mấy ngày nay, không chỉ tổ mẫu bất lực với nàng, mà chính nàng cũng tự cho mình là Tấn Vương phi, khiến các tỷ muội trong phủ không ai dám đắc tội, càng sợ làm tổn thương đến hoàng trưởng tôn trong bụng nàng. Hôm nay Hiền phi còn phái người mang lễ vật đến, càng khiến tính tình An Tây Lâm thêm cao ngạo.
Hôm nay An Tây Lâm chủ động gây sự, xem như đã chọc nhầm người.
An Tây Lâm ôm bụng, cảm thấy đau âm ỉ, vội vàng nói: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau đi mời đại phu!"
Sau khi An Tây Lâm đi, Khương Sương vội vàng tiến lại gần: "Đại tiểu thư, ngài chọc giận tam tiểu thư như vậy, lỡ như bụng nàng ấy thật sự có mệnh hệ gì, Hiền phi nương nương mà truy cứu thì chúng ta không gánh nổi đâu."
"An Tây Lâm nghĩ rằng mang thai con của Nam Cung Hạo thì mình trở nên cao quý lắm sao? Chưa biết chừng người hận nàng ta nhất chính là Hiền phi nương nương đấy."
An Tây Nguyệt biết quan hệ giữa Hiền phi và Nam Cung Hạo thực chất không tốt đẹp, tất cả chỉ là duy trì vẻ hòa bình bề ngoài. Dù mang thai hoàng trưởng tôn, nhưng một hoàng trưởng tôn do thị thiếp sinh ra thì có thể tôn quý đến đâu? Nàng chỉ cười chê An Tây Lâm vẫn còn sống trong mộng, thật ngốc đến đáng thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play