Đầu óc Nam Cung Nguyên Dập nóng lên, hắn lập tức ôm lấy An Tây Nguyệt, nhẹ nhàng đặt nàng nằm sấp trên giường, rồi nhanh chóng cởi áo lót của nàng ra. Bờ vai ngọc ngà, mịn màng của An Tây Nguyệt lập tức lộ ra. Điều khiến người ta kinh hãi là một mảng lớn bầm tím, đỏ, xanh, đen kéo dài từ lưng xuống eo, như thể bị va đập mạnh vào vật cứng.
Da An Tây Nguyệt vốn đã trắng, vết thương trên cả tấm lưng càng làm cho mảng bầm tím thêm nổi bật. Vòng eo thon gọn, đường cong hoàn mỹ, nhưng ngay giữa sống lưng lại có một vết bầm lớn, chỗ này chắc hẳn rất đau, thậm chí còn hơi sưng lên. Nếu chỉ là trật khớp thì còn dễ chữa, chỉ sợ xương đã bị nứt.
An Tây Nguyệt nằm sấp trên giường, kinh ngạc vô cùng. Dù nàng có mặc yếm, che đi cảnh xuân trước ngực, nhưng trong tình cảnh này, nếu có ai xông vào, e rằng nàng có trăm cái miệng cũng không giải thích nổi.
"Nam Cung Nguyên Dập, ngươi mau tránh ra, ta không sao. Ngươi làm vậy là muốn hủy hoại thanh danh của ta sao?"
"Cả tấm lưng bị thương thành thế này mà còn nói không sao? Nàng có não không vậy, đau mà không biết kêu một tiếng. Uổng công còn tự xưng là đại phu, có đại phu nào không biết quý trọng bản thân như nàng không?"
Trong lòng Nam Cung Nguyên Dập không có chút tạp niệm nào. Hắn thật lòng thích An Tây Nguyệt, muốn nàng trở thành thê tử của hắn. Nếu chưa đến ngày danh chính ngôn thuận thành thân, hắn sẽ không chạm vào nàng. Làm vậy là để cho An Tây Nguyệt đủ sự tôn nghiêm. Hắn biết danh tiết của một nữ tử rất quan trọng, nhưng bôi thuốc cho nàng cũng là chuyện bất đắc dĩ.
An Tây Nguyệt nhíu mày. Chính nàng cũng không biết mình bị thương thế nào, phải trả lời hắn ra sao. Bị thương rất nặng sao? Chẳng trách tối đến đau không ngủ được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play