Sáng sớm hôm sau, tại Quân Lan Uyển.
An Tây Nguyệt tỉnh dậy đã là giữa trưa. Đã lâu lắm rồi nàng không được ngủ một giấc ngon và yên bình đến vậy. Có lẽ vì đã trở về nơi quen thuộc, nàng cảm thấy vô cùng thân thiết.
An Tây Nguyệt vốn định ở lại Thụy Tuyết viện với lão phu nhân, nhưng lại bị bà đuổi về. Nàng biết lão phu nhân ngày nào cũng dậy sớm tụng kinh cho Bồ Tát, sợ nàng ngủ không ngon giấc, lại còn phải dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho mình, nên mới lo lắng cho nàng như vậy.
An Tây Nguyệt vươn vai một cái thật dài, nhìn quanh căn phòng, tất cả đều là mùi vị và cảm giác quen thuộc.
Nàng vừa đứng dậy mặc xong quần áo đã nghe thấy tiếng xôn xao ồn ào bên ngoài.
An Tây Nguyệt liếc nhìn vào gương đồng, thấy trang phục không có vấn đề gì, liền vén rèm bước ra ngoài.
"Hu hu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT